Vào lúc Lục Cẩn Bạch trở lại, chỉ thấy ở bên trái có một cô bé cỡ bốn năm tuổi đứng ở bên cạnh hàng ghế dài hai người đang ngồi, vừa tết lại bím tóc, mặc một chiếc váy màu hồng phấn, trong tay giơ lên con búp bê nàng lên đỉnh đầu che trước tầm mắt của Tiền Vũ. 
... 
Trường hợp này nhìn qua có chút cảm giác vui thích! 
Cho nên khi Lục Cẩn Bạch khó hiểu trở về chỗ ngồi, cô bé nghe thấy âm thanh, lập tức lấy búp bê lại ôm ở trước ngực, nâng tầm mắt lên chuyển về phía người cậu. 
Tiền Vũ nhìn bốn phía xung phía, chỉ chính mình và Lục Cẩn Bạch cười hỏi: "Em gái, em đang nhìn bọn anh sao?" 
Ánh mắt của cô bé lướt qua trên mặt hai người, khi hai ánh mắt giao nhau đều hiện lên một sự thản nhiên đến mức khó hiểu. 
Thấy cô bé không nói gì, Tiền Vũ đưa đồ ăn vặt vừa mới tiện mua cho cô bé, lại hỏi: "Em lạc bố mẹ đúng không?" 
Nhìn thấy Tiền Vũ duỗi tay ra không trung, cô bé lùi về sau từng bước, không nhận lấy đồ ăn, qua một lúc sau mới giòn giã nói: "Không thể nhận đồ của người lạ! 
Lục Cẩn Bạch thấy thú vị, kiên nhẫn hỏi: "Vậy em tìm hai người xa lạ như tụi anh để làm gì vậy?" 
Cô bé lắc đầu, trong nháy mắt nhìn một vòng khắp mọi nơi, chỉ vào hai người đang đi chầm chậm phía sau nói: "Là mấy chị kia kêu em tới đây, các chị nói anh là ngôi sao, ở cùng có thể chụp được lên tivi, có thể giúp em tìm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-hoc-ba-cua-thieu-nien-than-kinh/1310623/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.