Nhã Kỳ vui vẻ quay đầu trở về nhà mà không hề để tới sắc mặt rất khó coi của anh học trưởng mà ngày ngày cô luôn nghĩ là một người hoàn hảo, điềm tĩnh không hề có một khuyết điểm nào cả.
Thực chất anh là một người kém cỏi, ngay cả đến người mình yêu cũng không thể giữ lại bên cạnh. Anh nhớ khi chia tay cô có hỏi anh rằng:
"Khi em chia tay với anh... anh có hối hận không?"
"Tôi sẽ không bao giờ hối hận khi chia tay em!"- Hào Kiệt khẳng định chắc nịch:
Lúc đó, cô đã bỏ đi nhưng rồi vẫn quay đầu lại nhìn anh lần cuối. Lần cuối cùng anh nhìn thấy nụ cười ngọt ngào ấy, thứ mà bấy lâu nay anh đã không hề để ý mà bị mất đi.
Giờ đây, anh đã mất cô thật rồi! Bỗng nhiên, Hào Kiệt không thể kìm được nước mắt nữa. Anh khóc rất to như một đứa trẻ vậy.
Anh không còn nhớ lần cuối bản thân mình khóc là vào khi nào, Nhã Kỳ nhìn thấy đàn anh như vậy liền chạy tới an ủi Hào Kiệt.
"Không sao, không sao nữa rồi! Anh đã tìm thấy đồ vật của người quan trọng tặng anh rồi mà..."
"A... anh th- thích người đó lắm..."
"Vậy thì anh hãy nói cho cô ấy biết là thích cô ấy tới nhường nào."
"Vậy... khi anh nói ra thì được gì chứ? Cô ấy không có nghĩa vụ phải chấp nhận tình cảm của anh..."
Nhất thời Nhã Kỳ liền bị anh nói cho cứng họng, cô vốn không hề nghĩ tới việc sẽ có người từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-nu-than-hoa-ra-lai-thich-toi/2605442/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.