Sau khi truyền hai bình thuốc vào buổi tối thì ngày hôm sau các triệu chứng của mắt tôi đã thuyên giảm một chút, cũng coi như là không tiếp tục ở trong thế giới mờ mịt nữa.
Trong phòng bệnh quá mức nhàm chán buồn tẻ, không biết Nhiễm Thanh Trang lấy đâu ra nhiều trò chơi giải đố thích hợp cho hai người, cái gì mà rút gỗ, khúc côn cầu, bắn bóng, bẫy chim cánh cụt… Không có việc gì là anh lại kéo tôi chơi một lượt.
Nhìn dòng chữ “thích hợp cho cha mẹ và con cái” trên hộp bao bì, tôi còn nghi ngờ không biết có phải anh muốn rèn luyện khả năng tư duy cho tôi trước, đề phòng tôi bị bệnh đến mức phát ngốc không.
Trong số tất cả các trò chơi, tôi thích nhất là trò bẫy cánh cụt. Những khối băng từ tính có hai màu xanh trắng ghép lại thành một tảng băng, người chơi nhận được các chỉ dẫn trò chơi khác nhau bằng cách xoay đĩa xoay, đập khối băng có màu sắc được chỉ định, ai làm cho chú chim cánh cụt trên băng rơi xuống trước thì xem như là thua.
Lúc đầu tôi luôn thua, thua đến mức Nhiễm Thanh Trang còn khuyên tôi có muốn chơi trò khác hay không nhưng tôi nghĩ ngã từ đâu thì phải đứng lên ở đó nên từ chối anh, nhất quyết đòi đập băng.
Chơi đến mức về sau không biết là tôi thật sự trở nên lợi hại hay là Nhiễm Thanh Trang nhường tôi, năm lần thì có đến ba lần là cười đến cuối.*
*Bắt nguồn từ câu ngạn ngữ tiếng Anh he who laughs last laughs longest: người đạt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-ha-dang/1164096/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.