Cô nương một lượng ngồi chec trân tại chỗ, mặt mày cứng đờ.
Đôi mắt tròn xoe nhìn ta và Trầm Tranh thân thiết ngay trước mặt nàng.
Ta thật không cố ý.
Đêm qua ta còn định ghép đôi cho hai người, thậm chí thề trước trời đất là ta đã nghĩ thông rồi.
Cô nương một lượng, dáng vẻ, thân hình này, thực ra rất xứng với Trầm Tranh.
Con cái sinh ra, tên ta cũng nghĩ sẵn luôn: trai thì đặt là Trầm Cẩu Đản, gái thì gọi là Trầm Nha Đản.
Trẻ nhà nghèo ấy mà, tên càng quê thì càng dễ nuôi.
Tên hay hay không cũng chẳng sao.
Dù gì cũng chẳng phải con ta, ta cần gì phải bận tâm.
"Ngươi—" Cô nương một lượng không nhịn nổi, "Ta—"
Nếu không phải vì nghèo, ai lại muốn làm kẻ xấu? Ta cũng không phải người vô tình, ta hiểu tâm tư của nàng.
"Đừng nghĩ nhiều..." Ta đang chóng mặt, giọng có phần lúng búng, "Hắn... là của ngươi..."
Trầm Tranh vững chãi đưa cánh tay còn lại ôm ta vào lòng, bộ n.g.ự.c rắn chắc chặn lại lời ta: "Nương tử, nàng chóng mặt à?"
Tên đàn ông này đúng là giỏi mánh khóe, vừa đánh vừa xoa, cách này dùng rất thành thạo!
Ta khép hờ mắt, không còn sức mà phản bác.
Cuối con ngõ hẹp, ánh mặt trời dần lên, những tia sáng rực rỡ xuyên qua màn sương mỏng mà chiếu tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-chon-de/3709946/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.