Chiếc xe hơi dừng lại ở một căn nhà hoang vắng. Mấy gã đàn ông to lớn lôi Bạch Lan Hương xuống. Cơ thể cô ngất lịm sau khi bị ngấm thuốc mê điều khiển từ đám đàn ông. Diệp Phi Phi cười đắc thắng chưa lúc nào cô lại hả dạ như lúc này. Người Phi Phi ghét đưa đến một nơi hoang vắng không có người qua lại rồi đánh đập. Một sở thích bệnh hoạn. Diệp Phi Phi bóp cằm nhỏ của nàng khuôn mặt đến biến dạng.
"Cô... thật ngu ngốc " Song. Diệp Phi Phi ném cô xuống nền đất.
Thân thể Bạch Lan Hương lạnh ngắt. Trời đã trở đông rồi nhưng cơ thể nhỏ vẫn chỉ mặc một chiếc váy trắng mỏng manh.
Đám gã đàn ông kéo cơ thể đứng hẳn dậy để nhận lấy hết những điều Phi Phi nên làm rồi bọn chúng mới bắt đầu làm việc.
Làn gió thổi qua. Chiếc váy mỏng bay trong gió đối với bọn chúng mặc đủ ấm ngọn gió này chỉ nhỏ bé chứ chẳng là gì. Nhưng... cô ăn mặc phong phanh làn da trắng lạnh ngắt nổi hết da gà. Khuôn mặt tím tái nhợt nhạt thêm chút vệt xước qua da do bị xô đẩy gây nên. Bạch Lan Hương thấp hơn Diệp Phi Phi một cái đầu.
Đối diện với người mình ghét cay đắng cô như một con kiến nhỏ có thể bị đạp chết bất cứ lúc nào.
- Cô quá đáng thương rồi.
Diệp Phi Phi đưa một xếp tiền dày cho mấy gã đàn ông còn thêm chút dặn dò nhỏ.
"Không được hiếp... phải đánh đến tan xương nát thịt không chỗ nào được màu trắng " Ý nghĩa rõ ràng cô dặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cho-ten-ac-ma/951858/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.