Toàn thân đau nhức Bạch Lan Hương cắn răng chịu đựng nhắm hai mắt cô không muốn nhìn thấy những gã đàn ông đánh đến cực liệt. Nước mắt tự động rơi lăn dài trên gò má đang ửng hồng nhạt. Giọt lệ rơi xuống cái vết thương bị đánh đến đau rát. Làn da trắng như thay một màu mới xen lẫn lộn màu máu đỏ ứa ra ngoài rồi tự khô. Cơn rét buốt trong không khí như bám lấy miếng da thịt bị đánh đến nhuốm đỏ. Hai tay cô như muốn vùng vẫy phản kháng lại nhưng nó bị trói quá chặt không cách nào thoát lỏng khỏi chiếc dây thừng.
Hình ảnh bọn chúng tra tấn một cách thô bạo cảm thấy không có điểm dừng bọn chúng đánh đập liên tục. Da thịt mềm mại lằn dấu đỏ như bức họa máu. Toàn thân chỉ duy nhất một cảm giác đau đớn tận cùng. So với những đau đớn hắn mang đến bị đánh thế này đã thành thói quen cô cảm giác nhói tim lên một hồi. Suy nghĩ chỉ có cái đau chưa dập tắt. Toàn thân đau đớn như thiêu đốt cả con người Bạch Lan Hương dần rơi vào trạng thái tuyệt vọng rồi ngất đi.
Một tiếng...
Hai tiếng...
Cuối cùng cũng dừng lại. Làm ơn đừng đánh nữa. Ý thức được roi da không vung vào da thịt đã dùng. Đau lắm, đau rất đau nhưng mà ý chí của cô đã rơi vào ngất lịm.
Đến lúc những gã đàn ông hoàn thành nhiệm vụ được giao bọn chúng nhanh chóng rời đi. Tiền đã nhận việc đã xong không còn gì để ở lại nhà hoang âm u nữa. Nơi Bạch Lan Hương đứng đã im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cho-ten-ac-ma/951859/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.