Cuối cùng...hắn nhấc đệ đệ ra khỏi cô. Phun hết chất dịch trắng xuống nền nhà. Đối với hắn Bạch Lan Hương chỉ là vật làm ấm giường hắn không để lại con nòng nọc của mình cho cô. Hắn không muốn cô sinh ra đứa trẻ cũng không chấp nhận được. Nền nhà dính chất nhầy trong, hắn chỉnh lại trang phục âu cẩn thận như chưa có chuyện gì xảy ra mà cất bước rời đi.
"Dọn cho sạch " Hắn nói.
Bạch Lan Hương ôm cuộn lấy cơ thể bị hắn vấy bẩn. Cô nhìn lại nền nhà dính chất nhầy.
"Thật kinh tởm... hu"
Nước mắt tự rơi xuống vò má đỏ. Trong căn phòng tối lặng lẽ đến mức có nghe thấy tiếng nước chảy giọt. Tiếng khóc rất nhỏ như chỉ muốn bản thân nghe thấy. Bàn tay khô ráp quẹt giọt sương đọng lại trên khóe mắt sắp rơi. Trong đầu nảy ra suy nghĩ chạy trốn cô không còn sức để chịu nổi dày vò của hắn.
Hiện tại trời còn tối chưa rạng sáng. Bạch Lan Hương cầm chặt chiếc chăn nhìn hướng cửa sổ. Tầng phòng bệnh này không cao có tầng năm. Ý định chạy trốn từ cửa sổ nảy ra. Nhưng... trong hợp đồng có ghi nếu chạy trốn thì sẽ nhận trừng phạt của hắn. Đối với một con chim vàng bị hắn nhốt trong lồng việc tự do sải cánh là điều xa xỉ. Nhưng...nếu không trốn lại phải chịu sự dày vò của hắn. Trốn hay không kết cục chỉ là một. Ngồi suy nghĩ ý chí của cô đã rơi vào tuyệt vọng.
'Cạch '
Ý chí đánh thức ánh mắt chuyển hướng về cánh cửa. Tiếng bước chân lặng lẽ trong đêm tối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cho-ten-ac-ma/951857/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.