33
Sau buổi đi chơi mọi người lại trở về khách sạn. Lần đầu được nhìn thấy những con thú mà trước giờ chỉ được thấy trong sách Lam Linh rất vui nhưng cũng rất mệt. Vì đi bộ quá nhiều mà hai chân cô đã mỏi rời dã.
Sau khi tập trung ăn uống xong mọi người rủ nhau tụ lại chơi nốt đêm nay vì ngày mai phải về rồi. Lam Linh chỉ đến một chút rồi về phòng với Khả Hân.
Khoảng thời gian cuối cấp ba là lúc đong đầy cảm xúc nhất. Vì vậy khối mười hai là khối ăn chơi lớn nhất, thuê luôn cả phòng riêng để tụ tập. Vũ Hoàng không muốn tham gia nhưng vì nể nang bạn bè nên không còn cách từ chối.
Căn phòng tràn ngập tiếng ồn ào, tiếng chuyện trò, hát hò náo nhiệt. Thi thoảng còn nghe thấy tiếng quật bài ở góc tường. Gần như không ai có ý định đi ngủ, họ muốn thức xuyên đêm để được cùng nhau trải nghiệm cuộc sống không có sự cai quản của bố mẹ.
Vũ Hoàng vì uống nhiều rượu nên giờ đầu óc cũng bắt đầu lầng lâng. Anh chỉ gật gù ngồi nghe cậu bạn cùng lớp nói nhảm, nghe cậu ta than cảm số phận, than vãn cuộc đời.
Cậu ta đang ngồi khóc hu hu thì khoác lấy vai anh thủ thỉ.
“Cậu có thương cảm cho số phần của tôi không? Ba năm rồi tôi chưa có một mảnh tình vắt vai đấy!” Vừa nói cậu ta vừa đập tay vào người anh, thi thoảng còn nấc lên vài hơi. “Không phải bên cạnh cậu có một em gái rất xinh đẹp sao?”
Vũ Hoàng đang ngửa cổ uống rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cang-lon-cang-luu-manh/484491/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.