32
Sáng hôm sau tất cả mọi người đều phải dậy sớm tập trung ăn uống sau đấy rời khách sạn đến vườn quốc gia để tham quan. Đi vườn quốc gia thường đi vào mùa khô vì vậy không khí rất nóng bức. Lam Linh chủ quan, ngoài kem chống nắng Hoàng thoa cho hồi sáng thì cô chăng mang theo cái gì, thậm chí là áo khoác, mũ cũng không mang.
Khối mười một sẽ làm về động vật còn mười hai thì thực vật. Vậy mà Vũ Hoàng cứ liên tục bè nheo bám theo Lam Linh mà không chịu về lớp. Cô không vui cho lắm vì ở cùng Vũ Hoàng không thể tuỳ thích ăn những món mình muốn.
Lam Linh nhìn Vũ Hoàng một hồi thì chạy lại ôm lấy cánh tay của anh. Một phần vì tránh nắng một phần vì lấy lòng ai kia để được ăn đồ ngon.
“Hoàng ơi, sắp vào bên trong rồi tụi mình ăn gì trước đã nha”
Vũ Hoàng nheo mày hỏi cô.
“Không phải mới ăn no ở khách sạn à?”
Lam Linh chột dạ, nhưng sau đấy siết chặt cánh tay anh hơn còn khẽ lay lay vài cái.
“Nhưng chút nữa sẽ đói, qua mấy quầy hàng bên kia mua đồ ăn đi.”
Vũ Hoàng liếc mắt nhìn hai bên đường, vệ sinh nơi này khá tốt, tuy sạch sẽ nhưng bụng của Lam Linh không được tốt cho lắm. Tính nó lại ham ăn sợ sẽ ăn nhiều. Anh vẫn cương quyết lắc đầu.
Khả Hân thấy vậy thì không nhịn được, vươn tay kéo lấy cô.
“Kệ anh ta, tôi mua cho cậu.”
“Thật hả Hân?”
“Ừ!”
Lam Linh vui vẻ nắm tay Khả Hân.
“Nhưng tớ không ăn không đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cang-lon-cang-luu-manh/484490/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.