13
Buổi sáng!
Sau khi cho Lam Linh ăn uống cũng như dọn dẹp nhà cửa xong xuôi. Vũ Hoàng mệt mỏi trở về phòng ngã lưng nghỉ ngơi mặc cho cô ngồi nói chuyện điện thoại dưới nhà. Bản thân đinh ninh rằng cô nói chuyện còn lâu thôi thì tranh thủ chợp mắt một chút. Nào ngờ mí mắt chưa kịp cụp xuống, Lam Linh đã mở cửa xông vào. Nó háo hức nhảy xổ lên ôm chặt lấy anh.
“Hoàng ơi, dậy đi, tụi mình đi mua quần áo!”
Vũ Hoàng lười nhác chầm chậm đưa cánh tay lên che đi cặp mắt đang bị ánh sáng ngoài cửa sổ rọi vào.
“Khi khác đi!”
“Không được, lần trước đã hứa cuối tuần sẽ đi chơi rồi mà. Mẹ Mai không đưa chìa khoá nên không có quần áo mặc. Phải đi mua!”
Lam Linh năng nặc lay mạnh người anh. Cô phải bắt anh đi bằng được nếu không thì tối nay lấy quần áo đâu mà mặc.
Vũ Hoàng hơi híp mắt nhìn Lam Linh. Sau sự việc hôm qua mà mấy đứa trong cái nhóm vớ vẫn kia vẫn không hủy kế hoạch à?
Anh lạnh giọng: “Tốt nhất là ở nhà, không đi đâu hết!”
“Không đâu!”
Lam Linh nói thế nào thì Vũ Hoàng nhất quyết vẫn không chịu đi. Bực mình cô phụng phịu ngồi bó gối lại một góc. Bĩu môi nhìn anh lẩm bẩm.
“Hoàng xấu tính!”
Hầy! Nó sắp ghét anh đến nơi rồi kia!
Cơ mặt Vũ Hoàng giãn ra một chút: “Qua đây bảo”
Lam Linh bày ra vẻ mặt hờn dỗi, hất cằm:“Không!”
“Không thì ở nhà!”
“A, có mà!”
Cô nhích người lại ngồi trước mặt anh. Gương mặt ủ dủ khi nãy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cang-lon-cang-luu-manh/484471/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.