12
Vũ Hoàng chợt tỉnh giấc vì tiếng mở cửa, mẹ anh nhẹ nhàng bước vào nhìn hai con người đẹp như tranh vẽ kia.
“Hoàng hôm nay không đi học hả?”
“Vâng, Lam Linh không khỏe, con ở nhà chăm em ấy!”
“Ừ, vậy để mẹ đi nấu ít cháo nhá!”
Bà đi ra khỏi phòng rồi nhanh nhảu đi nấu một ít đồ ăn. Vũ Hoàng tuy đã dậy nhưng vẫn nán nằm lại để cô ngủ yên giấc.
Đến bảy giờ tối thì cô mới bắt đầu cựa mình. Mặt liên tục rúc rúc vào lồng ngực anh, giọng điệu ngái ngủ pha lần làm nũng.
“Ừm..! Hoàng”
“Đây!” Không thấy cô đáp lại, anh khẽ xoa đầu “Dậy rồi thì ăn chút gì nha?”
Lam Linh gật gù nhưng vẫn ôm chặt cứng lấy Hoàng. Do khóc nhiều mà mắt có chút sưng lên, mũi cũng bị đỏ nữa. Một chút xót xa anh đưa tay lên xoa nhẹ vào gò má cô.
“Chân có bị đau nữa không?”
“Hết rồi!”
“Vậy xuống ăn cháo nha?”
“Lười lắm!”
Anh im lặng nửa ngày rồi lén hôn lên tóc của Lam Linh. Đôi tay thon dài hết xoa xoa má rồi lại nặn. Để cô nằm thêm vài phụt cho tỉnh ngủ anh không muốn cô bỏ bữa liên ôn nhu nhắc lại.
“Bế xuống dưới nhà ăn cháo nha?”
“Ừm!”
Cứ thế, Vũ Hoàng đỡ Lam Linh dậy, kéo áo thấp xuống đủ che hông rồi ôm cô lên. Hai mắt Lam Linh vẫn nhắm nghiền, mặc cho ai kia tuỳ ý sắp đặt.
Hai tay cô choàng lấy cổ anh hơi thở phả đều đều vào da thịt. Mái tóc rối của Lam Linh cũng được anh cẩn thận vuốt gọn lại.
Tiếng bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cang-lon-cang-luu-manh/484470/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.