Từ hôm Trung Thu đến nay đã hơn một tháng rồi, thời gian thật nhanh, cũng chẳng còn bao lâu là thi học kì. 
Dạo này bận bịu ôn thi rối mù cả lên, thời gian rảnh cũng không có,mọi người học đến chết đi sống lại. Duy có đám bọn nó, thong thả đichơi, quậy phá, nước không tới cổ cũng không chịu lết. Ai bảo bọn họxuất sắc vậy đây, tiếp thu nhanh, trí nhớ thì tốt, khả năng phân tíchcũng nhanh hơn người. 
Cả tháng qua, nó trong đầu ấp ủ kế hoạch trả thù của mình, nghĩ mãivẫn không ra làm thế nào. Lúc nó vừa tắm xong, ngồi ngoài bàn chống cằmnghĩ một lúc. 
Ah không phải anh ta bảo nhất định sẽ cua được nó sao, nó sẽ không thể chạy thoát ư? À… Xem nào, nó nghĩ ra rồi! 
Liên tục từ hôm Trung Thu đến nay Đặng Dĩ Hằng không còn xuất hiệntrước mặt nó nữa. Mọi tin tức về anh cũng đều biến mất, nó không biếtđược bất cứ thứ gì về anh ta kể từ hôm đó. 
Kết thúc giờ học, bọn nó kéo xuống căng tin, vô tình lại gặp được anh ta, tốn công nó kiếm bây giờ lại tự mình xuất hiện. 
Có lẽ hắn cũng đã có kế hoạch của mình làm sao cua được nó rồi, cũng mặt dày ngồi xuống kế bên nó. 
Xem nào, trận chiến này bây giờ bắt đầu nhé, xem xem ai thâm hơn ai, đùa với nó sẽ không có kết cục tốt. 
– Lạc Hi. Cậu ăn gì không? – Dĩ Hằng hỏi. 
– Không.. – Nó tính cự tuyệt liền nghĩ tới việc cũa mình, nhẹ nhàng đáp. – Sandwich với sữa được rồi. 
– Tớ đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-17-nam-gio-yeu-duoc-chua/63535/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.