Cuộc thi bắt đầu, họ được xếp ở tiết mục thứ năm, cũng sắp tới rồi, nên chuẩn bị một chút. 
Hắn và nó ngồi sau hậu trường, nhìn lại lời bài hát một chút, hai người chẳng ai nói với ai câu nào. 
Nó bỗng nhiên thấy lạ, sao hắn im lặng vậy chứ, lại còn nhìn như đang tức giận. Nó làm sai gì sao, hay là hắn nghe tên kia lợi dụng nó nên mới tức giận? Nó đột nhiên cảm thấy may mắn, có được người bạn thân như hắn, lúc nào cũng ra mặt bảo vệ nó. 
Nó nhích ghế lại cạnh hắn, nhìn hắn đang cầm tời giấy rồi khều khều: 
- Sao im vậy? 
- Không có gì để nói. - Hắn dùng giọng âm độ đáp. 
- Hả? - Nó bất ngờ. - Nè, mày bị sao vậy? - Nó nhích lại gần xíu nữa. 
- Không có gì! - Vẫn cái giọng khiến nó nổi da gà đó, hắn đáp. 
- Giận gì hả? Giận tao? Lúc nãy nghe thằng kia nói nên giận? - Nó mở to mắt chớp chớp nhìn hắn. 
- Không có gì, đừng lo lắng! 
Hắn đứng dậy xoa xoa đầu nó, khiến nó rụt cổ xuống, đẩy tay hắn ra. 
- Á, rối tóc tao. 
- Tao giúp mày buộc lại. 
Nói rồi không đợi nó phản đối, hắn tháo dây thun ra, chải lại phần bị rối giúp nó buộc lại ngay ngắn. Cuối cùng không quên nó thích đánh rối một chút liền giúp nó làm nốt bước này. 
- Đi, tới mình rồi. - Hắn đưa tay trước mặt nó. 
Nó nắm lấy rồi đứng dậy, tung tăng tới sau cánh gà, có lẽ nó nghĩ nhiều rồi, hắn thật sự không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-17-nam-gio-yeu-duoc-chua/63534/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.