Chương trước
Chương sau
***

Chiếc đuôi dài màu đen từ chỗ xương cụt vươn ra ngoài, quấn quýt quanh đùi Nguyễn Mục, cuốn chặt lấy, rất ỷ lại.

Cặp đùi mũm mĩm bị ép mở rộng, lộ ra nửa thân dưới tràn đầy xuân sắc, nhụy hoa xinh xắn sưng đỏ, còn xen lẫn những giọt nước trắng đục, đáng thương nhỏ xuống từng giọt, nhưng lại không thể khơi dậy lòng đồng cảm của kẻ xâm phạm. Một cây gậy cứng, cực nóng, đỏ thẫm mạnh bạo căng mở nhụy hoa, nặng nề quấy đảo hột le ở bên trong, hiện tại đã trở nên càng to và sưng hơn, chó con bị chọc cho khó chịu, phát ra tiếng rên hừ hừ cầu xin tha thứ.

Đôi bàn tay múp míp biến thành đệm thịt mềm mại, bị ai đó nắm trong lòng bàn tay, mềm mịn vô cùng. Đệm thịt hiện ra màu hồng nộn, làm cho người ta muốn cắn một miếng.

Dường như hiện tại dục vọng chiếm đoạt của y càng lớn hơn một bậc, Nguyễn Mục dán vào bên tai của hắn, hôn đôi tai nhọn màu đen nhô ra từ mái tóc. Có thể xuất phát từ sự chiếm hữu, hoặc là động tác trong vô thức, y khẽ cắn xuống, môi ngậm một góc tai, xúc cảm mềm mại đến không thể tưởng tượng nổi.

Có lẽ khi thích một người đến một mức độ nào đó, sẽ có loại xúc động muốn ăn sạch hắn.

Nhiệt độ cơ thể Hồ Trụ dần dần tăng trở lại, chỗ bị zombie cắn bị một vòng màu hồng bao trùm, ước chừng ba bốn phút, hai cái lỗ máu kia đã khép lại chỉ còn dấu vết.

"Ư ư ——"

Tựa hồ y tiến vào sâu hơn, thọt tới vị trí nhạy cảm của chó con, nên những ngón chân hắn hơi cuộn lại, lúc ẩn lúc hiện tựa như muốn biến thành đệm thịt, thịt trên đùi bị chèn ép thành một đống, lắc lư theo cử động của người đàn ông, tạo thành một làn sóng thịt.

Ý thức của Hồ Trụ hiện tại rất hỗn loạn, dường như đã tỉnh lại, bị phần bụng căng chướng làm cho khó chịu kêu rên, mặt mũi đỏ bừng một mảng, nóng đến toàn thân lấm tấm mồ hôi, gắt gao ôm lấy bả vai người kia, cánh tay trơn trượt sờ không đến tấm lưng đầy mồ hôi của y.

Đụ hắn là một việc tốn sức, nhất là hắn còn không phối hợp cho lắm.

Bị dập một mạch tới cao trào doạ cho Hồ Trụ sợ hãi, hắn gắt gao ôm chặt kẻ đang xâm phạm mình, cơ thể nhích dần lên trên, muốn tránh đi xỏ xuyên không ngừng kia, xoay qua vặn lại, đuôi cũng đang không ngừng cọ vuốt đùi đối phương.

Hắn giống như quấn ở trên người y, Nguyễn Mục thở hổn hển, đụ hắn đến mức toàn thân đều là mồ hôi, lọn tóc thấm ướt che khuất tầm nhìn, đôi con ngươi màu xám lộ ra mấy phần điên cuồng sâu thẳm. Y đột nhiên duỗi thẳng eo, đem thân thể đang có ý đồ cố thoát khỏi sự khống chế của mình đặt dưới thân, đưa bản thân hoàn toàn xâm nhập vào bên trong thân thể của người kia, túi trứng dán sát 'khu rừng đen nhánh' kia (lông mu),cảm thụ lực siết đột ngột của đối phương. Y bắt đầu dập không thương tiếc, dùng vật cứng rắn của mình đục mở vách thịt đang đóng chặt, kịch liệt va chạm hết cái này đến cái khác, trứng dái phang lên môi lồn phía bên ngoài, tạo ra một hỗn hợp sủi bọt, sền sệt dính trên gậy thịt, chậm rãi nhỏ xuống từ nơi kết hợp của hai người.

Hồ Trụ kinh hô, hoảng hốt cúi đầu, nhìn xuống nơi đang không ngừng bị xâm nhập của mình, nước mắt lập tức rơi xuống, bên trong vừa xót vừa đau lại vừa trướng, môi lồn bị dập mạnh đến nỗi đẩy ép sáng hai bên, đỏ bừng bừng, giống như là mài hỏng một lớp da. Hai tay hắn yếu ớt chống trước ngực người kia, đệm thịt áp vào phần bụng săn chắc của y, cầu xin y: "Ra ngoài một chút đã...... Ơ ha...... Chậm một chút... Nhẹ thôi, ca........."

"A a!! Đừng —— A a ——"

Thanh âm của hắn đột nhiên bén nhọn, đối phương phá vỡ "cổng thành" của hắn, con rồng dài thẳng tiến  tới tử cung, nơi đó sớm đã bị những va chạm đục ra một cái lỗ nhỏ, lúc này lại bị người kia 'thừa thắng xông lên' cưỡng ép thâm nhập, nơi đó nhỏ bé đến đáng thương, chỉ mới chen vào được nửa quy đầu đã trướng không chịu nổi, cảm giác dữ dội như điện giật cùng sưng tấy ê ẩm từ chỗ xương cụt truyền đến.

Hồ Trụ trợn mắt, đầu óc một mảnh trắng xoá, đầu lưỡi run rẩy còn đang thè ra bên ngoài môi, trong nháy mắt tất cả đều yên tĩnh lại, chỉ còn lại tiếng tim đập loạn của hắn và tiếng thở nặng nề của đối phương.

Rất nặng, rất nặng, nặng đến nỗi tựa hồ là từ trong chính thân thể hắn phát ra.

Nguyễn Mục không tiếp tục dập nắc nữa, cứ như vậy lẳng lặng chôn trong lỗ dâm đầy nước của hắn, nhìn gương mặt lấm tấm mồ hôi của đối phương, tùy ý vuốt mái tóc ướt mồ hôi của mình về sau, lộ ra khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo lạnh lùng.

Bởi vì ân ái, trên mặt y nổi lên một chút huyết khí, đôi mắt kia cũng không lạnh như băng giống thường ngày. Tiếng hít thở nặng nề nhưng lại từ tốn kéo theo thứ trong cơ thể, Hồ Trụ ngơ ngác nhìn y càng lúc càng gần, cuối cùng ngậm lấy bờ môi hắn, sau đó lại mút lấy đầu lưỡi hắn.

Đó là một nụ hôn triền miên lại an tĩnh.

Tựa hồ vứt đi hết thảy tạp niệm, hoặc có lẽ, hoàn toàn là dục vọng.

Hồ Trụ đắm chìm trong nụ hôn dịu dàng này, mắt nhắm lại, ngoan ngoãn mở to miệng, để cho đối phương dễ dàng xâm nhập.

"Ơ —— Ơ —— Ứm ——"

Vật kia lại bắt đầu đâm vào, nhưng không kịch liệt như trước nữa, chỉ từng nhịp từng nhịp chậm rãi nhưng dứt khoát thẳng tiến đi vào, Hồ Trụ cùng y lăn lộn trong chăn, Nguyễn Mục giống như muốn đưa hắn đi thẳng xuống vực sâu, đùi hắn kẹp chặt lấy vòng eo đối phương, cảm giác được phần eo hông khoẻ khoắn săn chắc này liên tục nhấp, đưa thứ khủng bố của mình vào sâu thân thể hắn.

Rất thoải mái, thoải mái đến mức thân dưới của hắn nước nôi lênh láng, ga giường ướt đẫm, phun tung tóe khắp nơi.

Không biết đã đắm chìm trong kiểu tình dục này bao lâu, đối phương đột nhiên tăng nhanh tốc độ, tiếng kêu rên của Hồ Trụ cũng càng ngày càng cao theo, cuối cùng khàn giọng thét lên một tiếng, người đàn ông bơm ngập ngụa tinh dịch vào trong tử cung của hắn.

Hắn toàn thân ướt đẫm như được ngâm trong nước, sướng đến hai mắt thất thần, không biết mình đang nói cái gì, hồ ngôn loạn ngữ rên hừ, ngả đầu vào gối, tấm lưng trơn trượt bị Nguyễn Mục vuốt ve, giống như đang vuốt ve một con chó con đáng yêu.

Mép lồn có chút sưng tấy quá mức không còn sự ngăn cản của con cặc to lớn, bắt đầu phun tinh dịch đặc sệt ra bên ngoài, nhưng cũng chỉ phun ra được một chút ít, còn đại đa số đều bị phong tỏa bên trong tử cung.

Nguyễn Mục nhìn mấy lần, vùi đầu vào bên tai người kia, mặt không đổi sắc khẽ cắn mấy cái, cảm giác được "miếng thạch" mềm như nhung kia nhút nhát rung động, ham muốn tình dục trong lòng càng ngày càng bành trướng.

Không dừng được.

Chỉ muốn mọi nơi mọi lúc, cùng người này ân ái.

Cái đuối màu đen của đối phương vô lực rủ xuống trên giường, mà thứ kia của y đã bán cương, chơi đùa bên ngoài lỗ nhỏ đã bị bắt nạt đến không khép lại được, nghe thấy đối phương rên rỉ khẩn cầu, y xích lại gần hỏi: "Có thể chơi lỗ hậu không? Cục cưng......"

Hồ Trụ mệt mỏi đến độ không phát ra được âm thanh nào, hé mở nửa mắt, lỗ tai hắn hiện tại nhạy cảm một cách kỳ lạ, tất cả cảm giác dường như cũng được phóng đại. Thậm chí ngay cả âm thanh thứ kia của đối phương bắn tinh vào vách thịt của hắn, hắn đều có thể nghe thấy. Người này đột nhiên dán tới, thành âm khàn khàn kia chấn động khiến đầu hắn choáng váng.

Hắn khó chịu trở mình, không muốn nghe nữa, áp đầu lên gối.

Người nào đó toàn thân mềm nhũn không còn khí lực, chỉ muốn ngủ hoàn toàn không biết hành động này của hắn đã gây ra hiểu lầm lớn cỡ nào.

Cặp mông tròn trịa hơi nhếch lên, mập múp đầy đặn, ngón tay đè xuống chìm vào trong lớp thịt mềm mại lại đàn hồi, y mới chỉ vỗ nhẹ một cái, nơi đó đã rung lên, tạo thành một cơn sóng thịt kiều diễm.

Hồ Trụ khó chịu vặn vẹo, cảm giác được nơi chưa từng có ai đặt chân tới kia có chút kỳ quái, vật kia có hơi lạnh, thử ấn xuống, chà xát thăm dò nơi tư mật trên mông hắn.

Hắn buồn ngủ quá, chỉ có thể dùng cái đuôi cuốn lấy ngón tay kia thể hiện chút phản kháng, kết quả, trời đất xui khiến làm ngón tay kia tiến thẳng vào bên trong lỗ đít hắn.

"Ư ư ——" Hắn rầm rì hai tiếng, muốn rút nó ra, đối phương đã 'không học cũng biết' bắt đầu chọc ngoáy.

Bên trong nóng bỏng không tưởng, hơn nữa rất chặt rất khít, mút lấy ngón tay y, không ngừng ngọ nguậy, như muốn ăn cả ngón tay y.

Đâm chọc trở nên khó khăn hơn, y đưa một cái tay khác đến trước mặt Hồ Trụ, cắm vào.

Nhũng ngón tay lạnh ngắt bị người ta nhét vào trong miệng, khuấy động vòm miệng của hắn, nước bọt ướt át dính dớp trên ngón tay, hắn phát ra những tiếng rên rỉ không thành câu, gương mặt vẫn đỏ ửng, con mắt rung động nhắm nghiền, giống như người say rượu, bị y khuấy cho nhễ nhại nước bọt.

Nguyễn Mục rút ngón tay ra, hôn một cái lên khuôn mặt ửng hồng của đối phương, đưa ngón tay nhễu nước cắm vào trong lỗ đít Hồ Trụ một lần nữa.

Lần này thì dễ dàng hơn nhiều, chó con ở dưới thân y vùng vẫy một hồi liền cam chịu dùng cái đuôi cuốn lấy bắp đùi của y, nâng cao mông, mơ màng cảm nhận được cảm giác kỳ lạ mà ngón tay ra vào trong cơ thể mang lại.

Cùng cảm giác bị chịch cái lồn phía trước hoàn toàn khác biệt, hắn giống như bị người ta cường ngạnh khoét ra một cái lỗ, bên trong vừa sâu lại vừa mềm, vỏ sò đóng chặt bị cạy mở một góc, bị người ta luồn ngón tay nóng như lửa vào điên cuồng trêu chọc, khuấy thịt sò thành một đống hỗn loạn.

"Ư ư —— ớ a ——" Không biết ngón tay thon dài mạnh mẽ chạm đến nơi nào, cơ thể Hồ Trụ bỗng nhiên nảy lên, không kìm nén được âm thanh mà kêu lên, hắn ngẩng đầu, phảng phất vẫn còn chìm trong khoái cảm như điện giật vừa rồi, ngờ nghệch nhìn chằm chằm vách tường màu trắng.

Hắn không hiểu tại sao chơi lỗ hậu cũng sẽ có khoái cảm, sau khi thất thần một lúc lâu đột nhiên lại hét lên: "Cái gì —— A a —— Đau ——"

Cổ họng hắn lúc trước chỉ có thể gọi là hơi khàn khàn, còn hiện tại chính là thều thào yếu ớt, mang nỗi sợ hãi mãnh liệt, hắn khó khăn quay đầu nhìn lại, thì thấy đối phương cầm cặc mình, một tay banh khe mông của hắn ra, rồi chen vào bên trong.

Hồ Trụ bị dọa toàn thân choáng váng: "Vào...... Vào không nổi đâu...... A a...... Đau...... Ca...... Đau quá......"

Chất lỏng trên tay y nhỏ xuống, rơi trên cây gậy thịt thẳng đứng của hắn, trên lỗ sáo quy đầu còn lưu lại tinh dịch màu trắng ngà của đối phương, y mới đi vào nửa đầu khấc, Hồ Trụ đã đau đến kêu ré lên, kỳ thực cũng không đau đến thế, chỉ là hắn sợ bị chịch lỗ hậu, cả đời này của hắn cho tới bây giờ chưa từng có ai chạm qua nơi đó, Hồ Trụ sợ hãi khóc lóc: "Ca...... Không muốn...... Xin cậu......"

Đầu gối hắn nhúc nhích, muốn bò về phía trước, thân thể vụng về uốn éo, bờ mông vì để dễ dàng di chuyển mà nhổng lên thật cao, lộ ra lỗ đít phiếm hồng, nơi đó còn đang khẩn trương co rút, đôi mắt Nguyễn Mục tối sầm lại.

Phí sức nửa ngày bò lên, chỉ mới di chuyển được khoảng cách hai bước, chân cẳng hắn như nhũn ra, thì thân thể của đối phương bèn áp sát tới.

Phần bụng săn chắc dán lên phía sau lưng hắn, con cặc nóng hổi áp sát cái mông hắn, xuyên qua mông thịt mềm mại đâm vào.

Đối phương đưa tay, sờ soạng phía trước của hắn, cầm lấy dương vật trong lúc vô thức đã bắn tinh ba lần của hắn.

Bị nắm như vậy làm nơi đó lại từ từ cứng lại, Hồ Trụ kêu la thảm thiết, đầu gối hoàn toàn mềm nhũn, tê liệt ngã xuống giường, được người ta dùng tay thủ dâm cho, hắn cúi đầu nhìn thì thấy những ngón tay trắng nõn bọc lấy dương vật màu tím đen của hắn, sục lên sục xuống, khớp xương rõ ràng, loáng thoáng những sợi gân xanh trong suốt, là bàn tay của một người đàn ông.

Loại nhận biết này khiến đầu óc hắn nóng ran, một tay khác của Nguyễn Mục cũng không nhàn rỗi, nắn vuốt khe thịt phía trước đã bị đụ sưng tấy của hắn, sờ đến hạt đậu kia thì bắt đầu dùng tay kịch liệt đụ chỗ đó.

"A a a ———— Dừng ——— Ư —" Hai phía trước sau của hắn đều bị chơi đùa, não bị kích thích quá mức không suy nghĩ được gì nữa, thở dốc từng hơi cũng không cách nào làm dịu đi loại khoái cảm gần như tan rã này. Khóe mắt trào ra mấy giọt nước mắt, nước bọt thuận theo cánh môi chảy xuống, cơ hồ sắp bị chơi đến phát điên rồi. Cái đuôi run run rẩy rẩy cuốn lấy cánh tay của đối phương, thậm chí không thể thốt ra lời cầu xin nào. Con mắt hắn trắng dã, theo sau một trận chua xót là phía sau hắn cao trào bắn ra, phun ra chất lỏng trong suốt màu trắng bạc, phía trước cũng bị làm đến bắn ra tinh dịch thưa thớt.

Chiếc giường lớn ướt đẫm lộn xộn, còn Hồ Trụ cũng khóc đến rối tinh rối mù.

Cùng lúc đó, đối phương mới chính thức bắt đầu hành trình cướp đoạt của mình.

Lỗ đít Hồ Trụ bị cưỡng ép mở ra, vật thô to tráng kiện giống một con rắn hung hăng xâm nhập thành ruột nhỏ hẹp của hắn, ngay cả tiếng phản đối cũng biến mất tăm, bị người ta vừa hôn lưỡi, vừa xâm phạm.

Nguyễn Mục đè trên người hắn, vừa nắc vừa cùng hắn trao đổi nước bọt trong miệng, khoái cảm từ xương cụt xông thẳng tới, thành ruột khít chặt có thể bao trùm mọi điểm mẫn cảm trên dương vật, mút mát toàn bộ cặc y, như muốn ăn tươi nuốt sống y.

Y cắn cánh môi người kia, mơ hồ lẩm bẩm: "Rất dễ chịu...... Có phải không?"

Y căn bản không cần câu trả lời của người kia, biểu cảm thất thần của đối phương khi cao trào đã nói rõ hết thảy.

Động tác dần dần lớn hơn, thịt trên mông bị y phang cho móp méo xiêu vẹo, hết lõm xuống dưới lại bắn trở về, bụng dưới của y dính sát mông đối phương, hận không thể đưa cả cơ thể mình đi vào.

Lực đẩy nặng nề lại hung ác, mồ hôi rơi trên lưng người đàn ông, mái tóc màu xám sữa xoã tung trước mặt, lại ngăn cản không được cánh môi nhạt màu hơi hé mở, thổ ra những ham muốn dùng tục.

Chiếc giường đôi rộng rãi bị hai người bọn họ tra tấn phát ra âm thanh kẽo kẹt sắc bén, động tác càng ngày càng kịch liệt, Hồ Trụ đã câm lặng kêu không ra tiếng, hốc mắt sưng đỏ, thời điểm ngẫu nhiên bị cọ lên điểm G sẽ thít chặt lại. Lúc đó đối phương kiểu gì cũng sẽ hùng hục hướng chỗ đó đóng cọc mấy chục cái, làm cho hắn liên tiếp cao trào, hai mắt trắng dã, sau lại mỗi lần thiếp đi lại bị đụ tỉnh.

Chân chó bám chặt ga trải giường, hắn giống như con thuyền gập ghềnh, cũng giống như chó cái đáng thương bị chó đực xâm phạm, nửa cái lưỡi thè ra, mê sảng phát ra tiếng rên rỉ, cũng không biết sẽ bị đụ tới khi nào thì trận cực hình này mới có thể dừng lại.

______H nặng bình thường

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.