Lôi Đình là đứa con của một ông chủ sòng bài ngầm, giờ phút này lại đang bị cừu gia đuổi giết khắp nơi. Lão già nhà hắn đầu tiên bị người ám sát trong khách sạn, không đợi hắn về đến nhà, ngôi nhà vốn dĩ tráng lệ bị cừu gia phá tan tành không nói, cái tên lo liệu “Diệt cỏ không diệt tận gốc, sẽ có một ngày mọc lại” càng hạ quyết tâm một đường đuổi giết cho được hắn. Thật vất vả tránh né nhân mã đuổi giết bốn phương tám hướng của gã, trên người thiếu niên không có chút chuẩn bị cũng che kín nhiều vết thương lớn nhỏ.
Lần đầu tiên Lí Tuấn gặp hắn là trong tình cảnh hắn bị thương đến thê thảm. Đó là một thiếu niên có bả vai rộng lớn, chân tay thon dài to lớn, một đôi mắt dã tính lợi hại, ngũ quan với những đường cong rõ ràng. Tai phải của hắn đeo một bông tai bạch kim hình một con vật kỳ quái, mái tóc nhuộm thành màu đỏ sậm hỗn độn phủ ở trên trán, càng làm hiện ra dung mạo dã tính mười phần của hắn. Hắn lười biếng ngồi ở chỗ kia, khuôn mặt bị thương lại vẫn tao nhã như cũ giống một con báo săn mồi, điếu thuốc ngậm ở khóe miệng bởi vì đau đớn mà nghiêng lệch, khiến cho biểu tình trên mặt hắn thoạt nhìn có chút dữ tợn.
Còn cậu, Lí Tuấn lại là một thiếu niên vô cùng thấp bé gầy yếu, mái tóc màu đen hoàn toàn nhìn không ra là cái kiểu tóc quỷ quái gì, thật dài phủ bên trên trán, trên mũi là một cái kính đen có vẻ vừa ngu lại vừa quê, rất nặng tựa hồ có thể đè chết người, lộ ra cái miệng nhỏ đến ngạc nhiên cùng một cái cằm đầy đặn. Thật sự, để mà nói đến chuyện qua lại của hai người cũng thực là khó a…
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.