Mục Tuy bị biểu cảm trên mặt và ánh mắt của Đồ Thát dọa sợ. Y ngã ngửa ra phía sau, chiếc ghế lập tức đổ nhào, lăn sang một bên.
Trông Đồ Thát lúc này hoàn toàn không còn giống như một pho tượng ngọc tinh khiết nữa, ánh mắt hắn sắc lạnh, kiêu ngạo, khóe miệng nhếch lên khiến khuôn mặt thêm phần tà ác. Khí thế tỏa ra từ người hắn khiến Mục Tuy nổi da gà.
Tim y nện thình thịch trong lồng ngực, hô hấp như bị nghẹn lại.
Chính hắn, kẻ đã hãm hiếp, lợi dụng y, âm thầm lừa bịp điều khiển y diệt trừ anh em họ Đồ để rửa hận. Vậy thì đôi chân hắn…
Ánh mắt Mục Tuy trượt từ khuôn mặt xuống chân Đồ Thát, ký ức hoan ái đêm hôm trước tràn về. Chân hắn không hề gãy, hoàn toàn lành lặn bởi vì Mục Tuy đã biết hắn vào phòng bằng cách nào.
Đồ Thát nhìn ánh mắt của Mục Tuy, điều khiển xe lăn tiến về phía y, từ từ bắt chéo chân phải lên trên chân trái, khẽ đung đưa. Hắn mở miệng, nhàn nhạt nói:
- Mục quản sự, rất vui được gặp cậu.
Giọng nói của hắn ngân vang lạnh lẽo, cảm giác giống như một vị thần ở trên cao đang nhìn xuống con quỷ xấu xí, tội lỗi là y đây.
Mục Tuy vội vã quỳ xuống, dập đầu.
Y cảm tưởng mình trở về thời niên thiếu, quỳ dưới nền đất lạnh nhìn lên những người chủ mới tít trên cao, cảm thấy bọn họ cao quý, đẹp đẽ như không thuộc về trần gian. Hiện tại, y phản ứng theo bản năng, sau đó giật mình vì hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-no/1719303/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.