Thư Lâm không biết bản thân cậu quan trọng với Cố Lăng Tuyệt đến nhường nào. Cậu bạn nhỏ vô tư lự nào đấy dựa vào bản năng để chú ý đến tâm tư của anh bạn trai nhà mình. Lúc người kia vui vẻ, cậu sẽ chỉ tay năm ngón; lúc người kia tức giận hay đau khổ, cậu sẽ an ủi rồi bày trò làm nũng một cách hợp tình hợp lý.
Trong những tháng ngày khổ cực ấy, cậu đã học được cách phân biệt cảm xúc của những người xung quanh, cũng thành thạo trong việc thăm dò điểm mấu chốt của bạn trai mình. Thư Lâm làm tất cả mọi việc một cách thật cẩn thận, nhưng cậu không biết rằng điểm mấu chốt của Cố Lăng Tuyệt dành cho cậu là không có điểm mấu chốt nào cả.
Tuy nhiên, Cố Lăng Tuyệt sẽ không nói cho cậu biết điều này.
Ví dụ như lúc này phải chạy nước rút cho kỳ thi cuối kỳ, cậu bạn nhỏ ngồi cùng bàn đang học không vào vì cậu để lỡ mất chương trình học của hai tháng trời. Cố Lăng Tuyệt giảng cho cậu những kiến thức căn bản, Thư Lâm nhíu mày nghe hắn giảng suốt buổi nhưng tâm trí cậu như bị đống kiến thức kia làm rối tung hết cả lên.
Cậu cau mày: “Tớ không hiểu.”
Buổi sáng cậu đã giải hai tờ bài thi tiếng Anh. Sau giờ nghỉ trưa, cậu tiếp tục làm bài chính tả về thơ cổ, đến chiều còn phải học hai môn Toán với Vật lý mà cậu ghét nhất nữa, vất vả cực kỳ.
Cố Lăng Tuyệt không có bất kỳ hành động an ủi nào đối với việc này, hắn cầm cây bút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nho-dang-thuong/1043869/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.