Thư Lâm gọi xong món rồi lẳng lặng ngồi vào chỗ của mình.
Ở phía đối diện, Triệu Tiểu Nguyệt đang bấm điện thoại. Cô ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua cậu, nhíu mày: “Nét mặt của cậu thế kia là có ý gì? Đâu phải tớ cố tình tới ăn ké miếng cơm của cậu đâu, ai bảo cậu tình cờ đụng phải tớ kia chứ.”
Trông thấy vẻ mặt của thằng bạn tốt nhà mình vẫn cứ sai sai thế nào, cô cợt nhả nói tiếp: “Ăn lẩu nhúng một mình chán lắm đó.”
“Ai nói với cậu là tớ đi ăn một mình?” Thư Lâm tức giận: “Tớ đang đi hẹn hò.”
Triệu Tiểu Nguyệt há hốc mồm, đến cả buổi phát sóng trực tiếp của thần tượng cũng không thèm xem nữa. Mãi một lúc lâu sau cô mới bình tĩnh lại được: “Hẹn hò á? Khoan đã, cậu đang hẹn hò với ai cơ? Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra trong hai tháng cậu bỏ học vậy? Người ta là bỏ học để đi tìm việc, còn cậu bỏ học để đi hẹn hò?”
Thư Lâm ngậm chặt miệng lại, không nói gì thêm: “Cho nên cậu đừng tiếp tục làm bóng đèn ở đây nữa, được không?”
“Thế thì tớ càng không thể đi được rồi.” Lúc này đầu óc Triệu Tiểu Nguyệt toàn là ‘đm’, “Tớ còn chưa được gặp bạn gái của cậu đâu đấy.”
Thư Lâm không đáp lại mà nhìn cô: “Ai bảo với cậu đấy là bạn gái cơ?”
Vẻ mặt bấy giờ của Triệu Tiểu Nguyệt chỉ có thể miêu tả bằng bốn chữ “trợn mắt há mồm”.
Vài giây sau, cuối cùng hồn cô cũng quay về với thể xác: “Nhóc Lâm nhà ta nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nho-dang-thuong/1043868/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.