Edit: Mạc Thủy
Beta: Vàng Anh
_______________________
Sau khi ổn định lại tâm trạng hưng phấn của mình, A Yểu chợt nhận ra, nàng còn chưa biết tên ân nhân đâu! Nàng nhẹ nhàng hỏi Uyên Pháp: "Ân nhân họ tên là gì? Nhà ở nơi nào nha? Ngày sau nếu cần đến A Yểu, A Yểu sẽ vì ân nhân mà lên núi đao xuống biển lửa, kết cỏ ngậm vành* để báo ân cứu mạng."
*Kết cỏ ngậm vành: đền ơn trả nghĩa
Bình thường A Yểu thường nghe đám tiểu nha hoàn bát quái về chuyện xưa, đều là anh hùng cứu mỹ nhân.
Sau khi mỹ nhân được anh hùng cứu thoát, lúc mỹ nhân muốn báo ân sẽ hỏi tên họ của chàng cùng với bối cảnh, anh hùng nhất định sẽ giấu giếm tên của mình, lãnh khốc mà nói mấy câu đại loại "Làm việc thiện không cầu báo đáp.", "Chỉ là tiện tay kết một mối thiện duyên.".
Rồi vào một ngày nào đó trong tương lai, anh hùng và mỹ nhân gặp lại nhau, lúc đó anh hùng gặp phải nghịch cảnh, mỹ nhân ra tay tương trợ, hai người nhận ra nhau, cuối cùng anh hùng và mỹ nhân ở bên nhau, tay trong tay ngắm trăng thưởng hoa.
A Yểu cũng tự hiểu bản thân không phải là mỹ nhân, nhưng người cứu nàng, vị ân nhân này chính là một anh hùng thiện lương.
Nếu ân nhân không nói tên cũng không sao cả. A Yểu thầm nghĩ, nàng sẽ nỗ lực tu hành, chờ khi ân nhân có yêu cầu, báo đáp cái ân tình này, sau đó tiêu sái mà buông xuống một câu ----- "Ngươi còn nhớ rõ tiểu quỷ quét tước trong ngôi miếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nhan-da-chet-co-viec-hoa-vang-ma/1129343/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.