Edit: Mạc Thủy
Beta: Mạc Thủy
___________
Chương 5.
Uyên Pháp nhìn A Yểu đột nhiên biến mất, một giây kế tiếp lại xuất hiện, biểu hiện hết sức ổn định. "Tới địa phủ sao?"
A Yểu cười khan, nói: "Đúng vậy, vừa đi một chuyến."
Uyên Pháp cũng đoán được nguyên nhân tại sao A Yểu trở lại nhanh như vậy. Tiểu hài nhi này, hơn phân nửa là đến cả cửa địa phủ cũng chưa bước qua.
Thôi, nợ nàng vậy.
"Tới." Uyên Pháp ngoắc ngoắc A Yểu.
A Yểu giống như một tiểu hài tử làm sai chuyện gì đó, bước chầm chậm tiến tới bên Uyên Pháp. Nàng cho rằng A Yểu muốn khiển trách nàng một trận, khiển trách nàng lãng phí một hòn đá trân quý một cách vô ích.
Thấy được Uyên Pháp đưa tay về cái trán của nàng, A Yểu nhắm chặt hai mắt lại.
Trước kia, lúc A Yểu làm mấy chuyện bậy bạ, người nào đó sẽ trực tiếp cốc đầu nàng, rất đau đấy. A Yểu cũng cho là Uyên Pháp sẽ làm như vậy, ai ngờ hắn chỉ nhẹ nhàng điểm vào mi tâm nàng một cái.
Uyên Pháp thấy A Yểu bày ra bộ dáng "ta anh dũng hy sinh bước lên đoạn đầu đài", cảm thấy rất thú vị.
"Nhắm mắt làm gì?"
Đau đớn như trong tưởng tượng cũng không xuất hiện, A Yểu chỉ cảm nhận được bàn tay lành lạnh vuốt qua mi tâm nàng. Nghe Uyên Pháp nói vậy, nàng chậm rãi mở mắt ra.
"Ta dán cho ngươi một lá bùa chú, có thể tạm thời ức chế Phật quang trên người ngươi."
Hai mắt A Yểu trở nên sinh động, giống như vừa được thắp sáng, trong ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nhan-da-chet-co-viec-hoa-vang-ma/1129344/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.