Lúc này, người đang bước ra từ trong trùng động chính là Sở Vĩnh Du đã biến mất một năm, trong ngực vẫn ôm cô con gái Hữu Hữu của mình, thời gian trôi qua một năm, Hữu Hữu đã lớn thêm một tuổi, đối với con nít mà nói chiều cao của cô bé có thể nói là rất tốt.
Mà Sở Vĩnh Du thì lại không có bất cứ thay đổi nào, trên mặt vẫn là nụ cười nhàn nhạt.
“Hữu Hữu đã khỏe chưa?”
Phong Thánh kích động, nhịn không được mà muốn đến ôm đồ đệ của mình, hơn nữa còn hỏi chuyện quan trọng nhất.
Cùng lúc đó, đương nhiên lão Tần cũng biết địa vị của con gái trong lòng Sở Vĩnh Du, ông ta cũng mong đợi.
“Sư phụ, đã khỏe rồi ạ, Hữu Hữu đã được chữa khỏi hoàn toàn, bởi vì phải qua trùng động cho nên đã uống một loại thuốc ngủ mê rồi.”
Nghe nói như thế, hai người già đều nhẹ nhàng thở ra, Phong Thánh đi đến vỗ vỗ vai Sở Vĩnh Du, tràn đầy yêu thương sờ lên đầu anh.
“Khỏe là tốt rồi, trở về là tốt rồi.”
Chín chữ ngắn gọn bộc lộ nỗi lòng của ông trong một năm nay.
Sở Vĩnh Du cũng cảm thấy có hơi xấu hổ, anh áy náy nói.
“Thật sự xin lỗi sư phụ, để người phải lo lắng rồi.”
Đồng thời, anh cũng cảm kích nhìn lão Tần, người kia cười nói.
“Đây mới gọi là mọi người đều vui vẻ, mọi người đều vui vẻ thật sự.”
Gật gật đầu, Sở Vĩnh Du nghĩ đến cái gì đó, lúc này mới hỏi lão Tần.
“Lão Tần, mười triệu người đến từ Huyền Hoàng Tinh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633507/chuong-685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.