Chờ làm xong phôi bánh ngọt bỏ vào lò nướng, mặt Lạc Tiểu Tịch cũng biến thành con mèo nhỏ.
Cung Lâm nhìn bé cười, nâng lên cằm bé, lấy khăn tay giúp bé lau mặt.
Lạc Tiểu Tịch ngẩng đầu nhìn hắn, cảm thấy có chút ngây ngất; lại đến gần một chút, là có thể hôn hắn.
Lông mi hơi hơi rung động, Tiểu Tịch nhợt nhạt nhắm mắt lại.
Trong lòng bang bang nhảy loạn, nhưng không biết nụ hôn có dừng lại trên môi?
“Được rồi, sạch rồi” Cung Lâm buông cằm nó ra, xoay người nhìn lò nướng.
Lạc Tiểu Tịch có chút mất mát.
Hắn không thích mình sao?
Cung Lâm ngồi xổm trước lò nướng, đưa tay đặt thời gian.
Trên mặt biểu tình như không có việc gì, trong lòng lại loạn thành một đoàn.
Lạc Tiểu Tịch bộ dáng thanh tú tinh xảo, vừa rồi nhìn bé nhắm mắt lại, chính mình cư nhiên cảm thấy giật mình.
Là bởi vì chính mình gần đây không có đi ra ngoài sao? Mới có thể có phản ứng với tiểu ngốc tử này.
Cung Lâm lắc đầu, muốn đem sự tình vừa rồi quên đi.
Tại trù phòng, tràn ngập hương vị ngọt ngào của bánh ngọt, im lặng một cách khác thường.
Lúc này hai người đều có chút xấu hổ, vừa lúc chuông điện thoại vang lên phá vỡ không khí kỳ quái.
“Uy” Cung Lâm như trút được gánh nặng, lấy điện thoại ra nghe.
“Bác sĩ Cung, lâu rồi không thấy ngươi, buổi tối đến đây đi?” Di động truyền đến giọng nói nam nhân.
“Được.” Cung Lâm lập tức đáp ứng.
Dù không nhớ rõ hắn là ai, nhưng đi ra ngoài thả lỏng một chút cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ki-su-truc-ma/559469/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.