Sáng sớm hôm sau, Cung Lâm vừa bưng bữa sáng đặt lên bàn, liền nhìn thấy Lạc Tiểu Tịch đang lững thững bước xuống cầu thang.
Mặc áo sơ mi kẻ caro nhỏ, quần dài màu vàng nhạt, đi giày thể thao màu trắng, thật ngoan.
“Sao lại nhìn ta như vậy?” Lạc Tiểu Tịch thực khẩn trương.
Mình dậy từ lúc sáu giờ để chọn quần áo… sẻ không bị phát hiện chứ?
“Ngươi mặc như vậy đẹp lắm” Cung Lâm thay bé kéo ghế, “Ngồi đi tiểu bạch thỏ.”
Lại đổi biệt danh…
Hắn đã gọi mình là tiểu ngốc tử, tiểu mập mạp, hiện tại lại nhiều thêm một cái tên tiểu bạch thỏ.
Tổng hợp lịa một chút, chẳng lẽ trong lòng hắn mình chính là con thỏ vừa béo vừa ngốc?
Đây là cái hình tượng quái quỷ gì a!
Lạc Tiểu Tịch mếu máo, ở trong lòng yên lặng siết nắm tay.
Nhất định phải cho hắn biết, kỳ thực mình cũng rất tuấn tú!
Sau khi tan học buổi chiều, Lạc Tiểu Tịch đi thẳng sang trương đại học tìm Vương Lang.
“Sao hôm nay lại tới tìm ta?” Vương Lang thật ngoài ý muốn.
“Biểu ca, giúp ta đi mua quần áo đi.” Tiểu Tịch khụt khịt mũi (con nhợn nè).
“Mua quần áo?” Vương Lang biểu tình mờ mịt, “Quần áo của ngươi không phải đều do mẹ ta mua cho sao?”
“Ta muốn tự đi mua, dì mua cho ta đều là thứ chỉ hài tử mới mặc!” Lạc Tiểu Tịch vẻ mặt đau khổ.
“Vậy ngươi liền tự mình đi mua, kêu ta làm gì?” Vương Lang vẫn mạc danh kỳ diệu.
“Ta cung sẽ không tự mình mua!” Tiểu Tịch rầm rì, “Biểu ca, ta muốn mặc giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ki-su-truc-ma/559468/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.