Thế mà cái tên họ Sở này vẫn còn đứng im không nói gì cả. Ai đó làm ơn xuất hiện cứu tôi với!
" Hai người sao thế? Là người yêu mà việc hôn nhau nó khó đến thế à? Hay là.... hai người nói dối!" _ Thẩm Thanh Kỳ lại ngạo mạn lên tiếng_
Tôi cứ nghĩ lần này mất mặt chết mất nhưng có một tình huống xảy ra khiến tôi hoang mang tột độ. Sở Thiên Uy bỗng dưng cúi người nhấc bổng tôi lên, ép người tôi dính chặt vào người cậu ta, cúi xuống áp môi của cậu ta vào môi tôi, dùng 1 tay giữ chặt gáy tôi. Tôi bất động mở to mắt nhìn cậu ta, đầu óc trống rỗng.
Sở Thiên Uy đang hôn mình! Sở Thiên Uy đang hôn mình! Sở Thiên Uy đang hôn mình!_ Tôi nghĩ_
Tên đại thiếu gia nhà họ Sở kiêu ngạo trước mặt tất cả mọi người đây ư? Cái tên đáng ghét này tại sao lại có thể ngang nhiên làm chuyện lỗ mãng này trong 1 đám đông như vậy được?
Cậu ta hôn tôi rất lâu, càng hôn càng sâu. Tên này dũng lưỡi tách hàm tôi ra, tiến sâu hơn vào khoang miệng của tôi. Có chết tôi cũng không nghĩ rằng sẽ có một ngày tên này hôn tôi công khai như vậy. Hơi thở của tôi yếu dần, tôi sắp thở không nổi nữa rồi! Tôi dùng tay đẩy nhẹ Sở Thiên Uy ra. Cậu ta nhìn tôi rồi cũng chủ động nhả ra. Tôi thở hồng hộc, mặt đỏ ửng lên nhìn Sở Thiên Uy. Trời ơi! Cái tên đáng ghét này vừa làm ra loại chuyện gì thế hả? Đó là nụ hôn đầu của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-dang-ghet-toi-yeu-cau/920870/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.