Nàng cúi người nhặt lên, khó hiểu nhìn sang Úc Tử Tiêu
- Nhìn cái gì? Ăn đi _ Úc Tử Tiêu hất cằm, làm như không có việc gì mà nhìn nàng
Khương Nhu thu hồi ánh mắt, bao giấy trong tay có chút nóng bỏng, không biết là do độ nóng của hạnh nhân hay do nhiệt độ cơ thể trong lòng ngực của Úc Tử Tiêu.
Nàng thật cẩn thận lấy một viên bỏ vào miệng nhai, vừa ngon vừa giòn, lưu lại hương thơm trong miệng
Lúc còn ở nhà nàng rất ít khi được ăn đồ ăn vặt bên ngoài nên vốn dĩ cũng không thể hiểu được hương vị của nó vì vậy vừa rồi khi thấy Úc Tử Tiêu ăn ngon lành như vậy nàng cũng không có cảm giác gì. Lúc này ăn một viên, lại nghĩ đến khó trách vừa nảy Úc Tử Tiêu ăn một lần đến nửa bao, nhịn không được chẹp miệng, nhợt nhạt cười một chút.
Úc Tử Tiêu nhạy bén bắt được độ cong nhẹ trên môi nàng, lần đầu tiên hắn thấy nàng cười, trong lòng đột nhiên nảy sinh một chút khác thường, nhìn Khương Nhu quý trọng cầm nửa bao hạnh nhân ôm trong lòng, không khỏi cười một tiếng.
Rốt cuộc vẫn là một tiểu nha đầu mười lăm tuổi, cho nàng chút đồ ăn liền vui vẻ
Khương Nhu ăn thử mấy viên liền trả bao giấy trở về: - Hầu gia
Úc Tử Tiêu ghét bỏ liếc mắt nhìn bao giấy kia một cái, đột nhiên cảm thấy hành động này có chút chướng mắt: - Ngươi ăn rồi lại đưa cho ta, ta không ăn nữa, ngươi cầm lấy.
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hau-gia-se-khong-bi-va-mat/3450248/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.