Convert: wikidich thanh phong
Editor: __Kẹo Bông Gòn Của Thỏ__
- Trưởng tỷ?
Khương Ngưng nhìn thấy nàng quay đầu lại, lộ ra tươi cười thân thiết ôn hòa trên mặt, đi tới lôi kéo nàng nói: - Về sau ngày tháng ta quay trở về nhà cũng ít, nghĩ tới nghĩ lui nên tới thắp hương cho tổ tiên mới đúng.
Nàng liền tiến tới quỳ xuống, hướng tổ tiên lạy ba cái, thoạt nhìn có chút thất thần.
Nàng đứng dậy nhìn Khương Nhu, do dự nói: - Vừa rồi lời nói của các thẩm thẩm muội đừng để trong lòng
- Muội không có việc gì _ Khương Nhu lộ vẻ mặt cười khổ: - Bọn họ cũng không có nói sai
Khương Ngưng nghe nàng nói vậy, trên mặt lộ ra vẻ bất an: - Úc Tử Tiêu...đối xử với muội thật sự không tốt sao?
- Bất kể có tốt hay không, muội đã gả qua Úc phủ thì cũng chỉ có thể phó mặc số phận _ biểu tình của Khương Nhu có chút cô đơn
Khương Ngưng nghe nàng nói, lại nghĩ đến lời Thái Tử nói cùng nàng hôm nay, rối rắm một lát liền mở miệng: - Hắn đối xử với muội như vậy là vì nghi ngờ muội sao?
Khương Nhu im lặng không nói
Lúc nảy nàng còn đang chìm trong suy nghĩ hiện giờ Khương Ngưng có phải vẫn chưa biết gì hay không, lập trường của nàng ta lại là như thế nào, vừa nảy thử nói vài câu, Khương Ngưng chủ động đến hỏi thăm nàng hẳn là do mưu kế của Thái Tử, cũng đã biết được chuyện lá thư kia.
Nàng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hau-gia-se-khong-bi-va-mat/3542625/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.