__Kỳ Minh Nguyệt__
Uống xong thuốc rồi, nàng nhìn về hướng Úc Tử Tiêu một bộ muốn nói lại thôi
Úc Tử Tiêu nhướng mày: - Làm sao vậy?
Khương Nhu do dự một chút, hỏi: - Ngày mai...Hầu gia có thời gian không?
Úc Tử Tiêu nghe được Khương Nhu hỏi, hứng thú: - Sao vậy? Muốn ta ở lại sao?
Khương Nhu lắc lắc đầu: - Hầu gia, ngày mai là lại mặt...
Úc Tử Tiêu thu hồi nụ cười trên mặt, dựa vào phía sau: - Bản Hầu công việc bận rộn, không có thời gian
- Hầu gia, chỉ cần một buổi sáng là được _ Khương Nhu nhẫn nại nói: - Mong rằng Hầu gia có thể thông cảm cho Khương Nhu một chút
- Không được _ Úc Tử Tiêu nói năng đầy lý lẽ hùng hồn: - Ngươi không biết buổi sáng các cô nương của Xuân Hầu Các mỗi người đều mới rửa mặt xong không hề hóa trang là thời điểm người thanh thuần nhất. Buổi sáng này nha là trăm ngần lần không thể phí phạm
Khương Nhu nghe hắn nói xong nhất thời không phân biệt được là thật hay giả, trong lòng suy nghĩ nên làm thế nào thuyết phục Úc Tử Tiêu cùng nàng về lại mặt nên không biểu hiện vẻ mặt gì nhưng đến khi vào mắt Úc Tử Tiêu thì lại trở thành nản lòng thoái chí
Úc Tử Tiêu rất có hứng thú nhìn Khương Nhu: - Lại nói Khương Ngạn người này từ trước đến nay không thấu nhân tình, quy củ cứng nhắc, ta đến Khương gia của ngươi cũng buồn chán đến chết
Khương Nhu nhíu mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hau-gia-se-khong-bi-va-mat/2851621/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.