Bị thiến? 
Trận này, chơi cũng lớn quá rồi đấy... 
Cô ngốc đó có gì tốt, mà ai cũng bắt anh phải cưới? 
Nhậm Lăng dửng dưng nhìn bố mình, hạt giống do bàn tay ông cùng mẹ tạo thành mà lại dễ dàng bị triệt tiêu như vậy. 
Chuyện khác thì không chắc nhưng chuyện này rất có khả năng ông sẽ thực hiện được đấy. 
Cưới hay không cưới... 
Ôn Tịnh đứng lùi dần ra sau, thật sự bối rối với hoàn cảnh trước mắt. 
Hai ông bố này rốt cuộc bị sao vậy, rõ ràng anh ta không muốn nhưng lại cứ ép. Như vậy có khác nào xem cô như một cô gái không ai chịu cưới rồi đi ép một người buộc phải cưới cô đâu? 
Hơn nữa kết hôn phải dựa vào nền tảng tình yêu, anh và cô chỉ mới biết nhau gần đây, đã có tình cảm gì đâu mà cưới. 
Như vậy có phải là nhanh quá không? 
Nhậm Lăng chuyển hướng nhìn Ôn Tịnh, nét mặt kia có hơi nhăn nhó, tuy có chút ngốc nhưng rất dễ thương. 
“Bố hỏi cô ấy thử xem?” 
Ông Nhậm quăng cho anh cái lườm rồi quay sang cô, thái độ khác hẳn hoàn toàn: “Tiểu Tịnh, con có muốn kết hôn với con trai bác không?” 
Cô ngẩn đầu, gương mặt thoáng chốc phiếm hồng. 
Ba người đều là đàn ông, mấy vấn đề này đương nhiên thấy bình thường rồi. Nhưng cô là con gái, da mặt lại mỏng, ngại lắm đó nha! 
“Nhưng tại sao... Con phải kết hôn với anh ấy?” 
“Hai đứa vốn đã nên thế rồi, bố con không nói với con, Nhậm Lăng là chồng chưa cưới của con à?” 
Cái gì? 
Như sét đánh ngang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-giuong-bat-dac-di/152003/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.