Tuy mục đích cuối cùng là muốn xem tướng mạo cô nương nhà người ta, nhưng ngoài mặt phải làm ra vẻ là ‘vô tình chạm mặt’.
Sau khi xe ngựa phủ Ung thân vương đến chùa Quảng Nguyên Tự, hai mẹ conĐiềm Nhi trước vào chùa, bắt đầu từ điện Phổ Đà bên phía nam, bái lạythẳng đến điện Bồ Tát, mới được trụ trì mời đến sương phòng phía sau.Tiểu sa di (chú tiểu) thân mặc thiền y màu vàng bưng đến loại trà khổ tư được ngâm qua thanh tuyền độc hữu của chùa này. Điềm Nhi nhấp thử mộthớp, quả nhiên là đắng khủng khiếp (khổ: đắng). Trụ trì chùa QuảngNguyên Tự, Viên Thông đại sư, là một lão hòa thượng thoạt nhìn phithường ‘từ mi thiện mục’, chỉ tiếp đãi Điềm Nhi một thoáng liền cáo từrời đi.
Hai mẹ con ngồi trong sương phòng được một lúc, Phỉ Thúycanh chừng bên ngoài liền vén rèm đi vào, nói với chủ tử nhà mình: “Bẩmphúc tấn, phu nhân của Mã Tề đại nhân và nữ nhi lúc này đã ở trong chùathắp hương, nghe nói ngài đã tới, liền muốn bái kiến.”
Hai mẹ con Điềm Nhi ngầm hiểu ý nhìn nhau một cái, Điềm Nhi liền cười nói: “Mau mời vào!”
Một lát sau, một già một trẻ, hai vị nữ tử được đám nha hoàn vây quanh chậm rãi đi vào. Ánh mắt Điềm Nhi thoáng chốc liền đặt trên người nữ tử trẻtuổi kia.
Chỉ thấy nàng ta thân vận cẩm bào màu hồng cánh senthêu hoa, chải lưỡng bả đầu, ngũ quan tú lệ, da trắng mạo mỹ, một thântrầm tĩnh ổn trọng mà khí tức phá lệ khiến người phải chú mục, nhìn qualiền biết là một tiểu thư khuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ghi-chep-cuoc-song-hanh-phuc-o-trieu-thanh/1297508/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.