Cái gọi là “ly” ở đây chẳng lẽ là chỉ “hợp ly” sao? (hợp ly = hòa ly, ly dị)
Điềm Nhi có chút giật mình tròn mắt, phải biết rằng ở thời đại này, nữ nhânhợp ly tuy rằng so với bị hưu và đưa đi am miếu có thể tốt hơn một chút, nhưng nói cho cùng cũng là mánh khóe tự đào đường lui cho bản thân màthôi, không phải vạn bất đắc dĩ, không nữ nhân nào sẽ đi bước này, nhưng Đồng Hoàng hậu lại mở miệng liền nói ra, vả lại còn biểu hiện ra khíphái như ‘không phải ngươi hưu ta mà là ta đá ngươi’, cái này... Mặc dùcảm giác có chút không chịu trách nhiệm nhưng mà thật sự nghe rất...
Trong mắt Điềm Nhi xuất hiện đầy sao mơ mộng.
“Thật bảnh nga!”
“Đúng không...” vẻ mặt Ngũ phúc tấn trông như ‘ta cũng thấy vậy á’, nói:“Ngạch nương ta nói, Đồng Hoàng hậu là một nữ tử hiếm thấy, cở mở khoáng đạt, không thua gì nam nhi, chứ không phải giống như ‘người’ ngồi trênkia chỉ được cái mặt thôi đâu...” nàng chỉ chỉ đến bóng dáng áo hồngngồi trên xa kia, dè bĩu nói: “Hàng nhái còn làm ra vẻ nhu mì.”
Điềm Nhi nghe vậy không nhịn được phá lên cười.
Lúc mọi người còn đang cười nói sôi nổi, lại một loạt tiếng chuông nhạcvang lên, biết đây là có người muốn lên tiếng, vội hơi giảm thanh âm.
Ngoài dự đoán, lần này đứng dậy chính là Ung thân vương Dận Chân. Chỉ thấyhắn trong con mắt ngạc nhiên tập trung của mọi người, vẻ mặt bình tĩnhđi tới giữa điện, từ trong ống tay áo rút ra một chiếc hộp gỗ khắc dài.Chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ghi-chep-cuoc-song-hanh-phuc-o-trieu-thanh/1297507/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.