Ngoài phòng tuyết lớn tung bay, phòng trong lại ấm áp như mùa xuân.
Trong màn trướng mờ tối, Dận Chân mở mắt ra, bởi vì gần cuối năm, Khang Hy đế phong bút, nên hắn cũng không cần phải thượng triều sớm, chẳng qua mấynăm nay, ngày ngày dậy sớm đã tập thành quen, cho nên đến canh giờ nàysẽ rất khó ngủ lại. Hắn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thanh diễm của tiểu nhân nhi trong lòng, tựa trên ngực mình ngủ đến đỏ bừng, cái miệng nho nhỏhé ra, theo hô hấp mà khẽ phun nhiệt khí ra ngoài. Trông thật hồn nhiênngây thơ muốn dụ cho người ta phạm tội.
Một luồng tà hỏa dấy lên trong lòng, đã vào tuổi trung niên, lão nam nhân phi thường không khách khí khai động.
Cảm giác được bàn tay mang theo lớp chai mỏng kia lại mò mẫm ma sát qua lại trên da thịt mình, Điềm Nhi rì rầm hai tiếng, không nhịn được nhích vào trong tránh đi, lại bị hai cánh tay mạnh mẽ của nam nhân giữ lại.
“Ô... Đừng a...” Điềm Nhi ngay cả mắt cũng không mở, trên khuôn mặt nhỏ nhắnđã hồng thành một mảnh, lầm bầm chu môi khẽ giãy dụa.
Dận Chânlại véo nhẹ lên cặp mông căng nộn như quả đào mật, còn rảnh rỗi nghĩ,dân gian đều nói nữ nhân mông lớn dễ sinh đẻ, nha đầu này mặc dù môngkhông lớn lắm nhưng lại mềm nộn cực kỳ. Vừa nghĩ như vậy, nam nhân liềncàng không khách khí, lật mình một cái, Điềm Nhi liền bị đặt dưới thân.
Không bao lâu, trong màn trướng dày truyền đến tiếng rên rỉ yêu kiều của nữ nhân cùng tiếng thở gấp của nam nhân.
Sau một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ghi-chep-cuoc-song-hanh-phuc-o-trieu-thanh/1297505/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.