Vô luận trong lòng Đức phi có ấm ức và oán hận nhiều hơn nữa, ngày hôm sau, Bố Sở Da Khắcđã trở thành Cố Luân Thụy Hòa công chúa vẫn phải bước lên kiệu xe, trong tầm mắt của chúng nhân vây quanh mà chậm rãi di chuyển về hướng ChuẩnCách Nhĩ.
Dõi theo tiểu cô nương sắc mặt bình thản đi xa dần,trong lòng Điềm Nhi đau xót không nhịn được, một chuyến đi này, cáo biệt người thân quê hương, đời này cũng không biết còn dịp được gặp lại haykhông.
Có lẽ trong lòng ngập đầy lo âu cho nữ nhi, ngày thứ haisau khi Bố Sở Da Khắc xuất giá, Đức phi liền ngã bệnh, Điềm Nhi cùngThập Tứ phúc tấn chỉ có thể vào cung hầu bệnh.
“Ngạch nương, ngài mau thuốc uống đi, ngài như vậy nếu để cho Bát muội muội biết được, sẽcàng đau lòng a!” Thập Tứ phúc tấn Hoàn Nhan thị ôn nhu khuyên nhủ.
Nghe nàng nhắc tới nữ nhi, nước mắt Đức phi liền lặng lẽ lăn dài, Điềm Nhi ở bên cạnh thấy vậy, cũng hiểu được tấm lòng từ mẫu của bà.
“Thập Tứ đệ muội nói phải đấy ạ!” Điềm Nhi cũng nhẹ nhàng nói theo: “Ngạch nương ngàn vạn lần phải bảo trọng thân thể a.”
“Đúng vậy a, tổ mẫu đừng khóc nữa, uống thuốc, mới mau khỏi bệnh á.” cùng đi theo mẫu thân tiến cung, Tám Cân nhỏ giọng nói.
Đức phi nghe vậy liền vẫy vẫy tay, ý bảo Tám Cân đi đến, một phen ôm chầmthân mình nhỏ béo múp míp kia, bà khóc không ra tiếng: “Aizz, Bố Sở DaKhắc của ta lúc trước cũng là đứa bé nhỏ như vậy, giờ vậy mà đã gả làmvợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ghi-chep-cuoc-song-hanh-phuc-o-trieu-thanh/1297504/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.