"Ơ..tôi..để tôi rửa chén" Lâm Ngọc lên tiếng phá vỡ không khí ngộtngạt này. Đây ko phải là lần đầu tiên cô ở chung một phòng với con trainhưng khi ở bên Thiên Hạo, cô cảm thấy rất khác. Ko giống với Gia Huyhay Mạnh Hùng, đơn giản chỉ ở cạnh nhau ăn một bữa tối, chỉ có vậy thôiđã làm cô tim đập ko ngừng, nói năng lắp bắp. Bữa nào phải đi khám mớiđược. Thiên Hạo cũng ko trả lời, anh ko biết kiếm chuyện gì để nói cả, cứ im lặng nhìn cô đứng dậy.
Cô dọn dẹp chén dĩa xuống bếp, đeo găng tay vào. Đến lúc này cô mới phát hiện một vấn đề khá nghiêm trọng.
Cô ko biết rửa chén! (0_0)
Vì muốn kiếm cớ để tránh tình trạng ngại ngùng, cô mới nói đại đi rửachén, nhưng giờ sao đây, từ bé đến lớn mấy chuyện này căn bản cô chưađụng vào. Nhớ có lần cô bị bắt ép, ngày hôm sau má Hoa phải thay toàn bộ chén dĩa mới vì cái cũ đa số bị cô đập tan tành. Sau sự việc đó, má Hoa cũng ko yêu cầu cô nữa.
Quay lại hiện thực, Lâm Ngọc nuốt nướcbọt, xả vòi nước. Dòng nước mát lạnh chảy xuống làm tay cô đang cầmmiếng bọt biển run run. Thôi kệ, lỡ rồi biết sao. Cô cầm cái chén sứ đầu tiên lên, bắt đầu ra trận. Trong lòng ko ngừng nói: Má Hoa, con có lỗi với má nhiều lắm.
"Xoảng..xoảng" tiếng sứ thanh thúy đập vỡtrên nền gạch bóng loáng. Thiên Hạo đang uống nước giật mình mém làm rơi chiếc ly trong tay. Anh nhanh chóng bay xuống bếp để coi xảy ra chuyệngì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-la-dau-gau/2023990/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.