Kinh Môn.
Tề Phong đứng sau lưng Phong Ngân không dám thở mạnh lấy một hơi.
Từ khi Lang Âm mang hộp nhẫn kia tới, hắn chỉ cảm thấy ba mét xung quanh môn chủ nhà mình đều là khí lạnh đang càn quét khắp mọi nơi.
Không biết qua bao lâu, Phong Ngân rốt cục nhịn không được mà phải lên tiếng.
“Tôi thật sự đã coi thường cậu ta, ban ngày bị một chút thiệt thòi thì đến buổi tối đã chiếu tướng lại tôi. Tề Phong!”
Tề Phong chắp tay: " Có thuộc hạ."
“Truyền tin đến Kinh ĐôThủ Đô, báo với Lục Quân huy động lực lượng toàn thành giúp đỡ cậu ba Quân một chút.”
Tề Phong âm thầm than thở bụng dạ môn chủ nhà mình thật đen tối, không biết ân oán này đến bao giờ mới dứt.
Cuối cùng anh ta chỉ còn biết thở dài tận đáy lòng. Cô Kiều đúng là một nút thắt không giải được.
“Dạ!”
Ngày hôm sau, Kiều Khanh ăn xong bữa sáng rồi vẫn đi học như bình thường, còn Quân Dạ Huyền và Mục Cảnh Hành thì ở trong phòng bàn bạc công việc.
Đến chiều, một người từ ngoài cửa sổ đột nhiên nhảy vào.
Trì Dương đi đến bên cạnh Quân Dạ Huyền bẩm báo.
“Cậu chủ, mạng lưới đã bố trí xong, mời ngài trở lại Kinh ĐôThủ Đô.”
Mí mắt Quân Dạ Huyền khẽ nhếch lên, ánh nhìn tràn đầy áp bách.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Đúng vậy…” Mục Cảnh Hành nói: “Theo tôi suy đoán nhanh nhất cũng mất ba ngày, sao lại xong trước được?”
Trì Dương bị áp lực từ Quân Dạ Huyền làm toát mồ hôi hột: “Đêm qua toàn bộ thế lực ở Kinh Môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toan-nang-cua-tong-tai-ba-dao/1201572/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.