Tống Thiên Hàn dẫn Trình Khả Nhu đến phòng làm việc của mình, ở đây có đầy đủ các thiết bị, nào là đàn, micro, loa,... rất là nhiều thứ. Vừa bước vào Trình Khả Nhu không khỏi kinh ngạt thốt lên.
"Trời ơi, trời ơi!"
Tống Thiên Hàn: "Thấy sao, có được không? Thích rồi đúng không?"
Trình Khả Nhu gập đầu liên tục, "Ừm, ừm."
Tống Thiên Hàn tự tin nói: "Khỏi cần phải nói, tôi vừa đẹp trai vừa tài giỏi cô thích tôi cũng không có gì là lạ."
Mặt của Trình Khả Nhu khi nghe câu này của anh liền mất cảm xúc, rùng mình nói:
"Y của tôi là phòng làm việc của anh, anh bớt ảo tưởng lại giùm cái đi!"
Tống Thiên Hàn đi đến đóng cửa phòng lại, Trình Khả Nhu có chút lo lắng liền hỏi:
"Nè, anh muốn làm cái gì vậy? Tự nhiên đóng cửa làm cái gì?"
Tống Thiên Hàn cười nói: "Ôi trời! Khi hát cần phải đóng cửa lại chứ. Chứ bộ cô đang nghĩ tôi sẽ làm gì cô sao hả?"
Trình Khả Nhu: "Không có!"
Tống Thiên Hàn: "Nếu như cô đã thích, vậy thì cô có hát đến khi nào cũng được hết, tôi sẽ không nói gì đâu."
Trình Khả Nhu nhìn ngó xung quanh, vẻ mặt có chút lo lắng, thấy vẻ mặt của cô như vậy anh liên hỏi:
"Cô lại bị sao nữa vậy? Nếu như là cô thấy không thích, hoặc là cô không muốn hát nữa thì cũng không sao hết."
Trình Khả Nhu vội vàng lắc đầu nói: "Tôi muốn chứ, rất muốn nữa là đằng khác! Tôi nói cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-nha-que/3630903/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.