Yên Vân Hạ cả đêm hôm đó đều ngủ không được, sáng hôm sau đi làm cũng trong trạng tháng như người trên mây khiến cho Ý Nguyên không khỏi lắc đầu. Nhìn Yên Vân Hạ hết than ngắn lại tới thở dài, Ý Nguyên không nhịn nổi đành lên tiếng hỏi:
- Chị Vân Hạ, có chuyện gì xảy ra với chị thế?
Yên Vân Hạ bị nhắc tên thì giật thót một cái, ngơ ngác nhìn Ý Nguyên rồi lại bối rối nằm bò ra bàn. Cô lấy hai tay bịt ra lại, ra vẻ phiền phức lắm. m thầm lời tỏ tình của Lý Trạch Lâm cứ vương vấn trong đầu Yên Vân Hạ mãi không dứt. Bất quá, cô lại chẳng thể nào ném nó ra khỏi bộ não của mình được, Yên Vân Hạ không tài nào tập trung làm việc.
Cô nhìn sang chiếc đồng hồ để bàn, vậy mà đã sang 11 giờ trưa rồi. Cả buổi sáng cứ thơ thẩn như vậy, chẳng làm được gì hết. Yên Vân Hạ thở dài một cái, cuối cùng quyết định đi giải quyết chiếc bụng đói của mình, sau đó sẽ cố gắng gác tâm trạng phiền não này qua một bên để cống hiến vì sự nghiệp.
- Ý Nguyên, em đã muốn dùng cơm chưa? Chị thấy hơi đói rồi, hay là chúng ta đi ăn trước rồi làm việc tiếp nhé? - Yên Vân Hạ đổi chủ đề đánh lạc hướng.
Ý Nguyên đương nhiên biết trong lòng Yên Vân Hạ có phiền muộn. Nhưng thân là trợ lý của cô bao năm, Ý Nguyên hiểu có những chuyện nên tọc mạch, có những chuyện cứ để nó diễn ra tự nhiên. Dù sao ở đây Yên Vân Hạ cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-anh-de-la-phu-ba-dai-nhan/1299586/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.