Có điều Yên Vân Hạ tính thế nào cũng không nghĩ tới cảnh ‘tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa’ thế này. Cô vốn định sắp xếp đồ đạc xong sẽ đi tìm quán cơm nào đó ăn tạm một bữa, ai ngờ vừa bước chân ra khỏi phòng khách sạn thì đụng mặt ngay với Du Bắc Quân. Ai mà biết được hắn ta vậy nhưng lại ở căn phòng đối diện với căn phòng Yên Vân Hạ thuê.
Biến Du Bắc Quân thành kẻ vô hình, Yên Vân Hạ nhanh chóng quay đầu lướt qua hắn, nhưng Du Bắc Quân thì lại không nghĩ vậy. Hắn ta vội vàng tiến lên một bước chặn đường cô khiến cho Yên Vân Hạ không khỏi nhíu mày. Trái với thái độ khó chịu của Yên Vân Hạ thì Du Bức Quân lại niềm nở chào hỏi:
- Hạ Hạ, sao em lại ở đây? Chúng ta quả nhiên là có duyên thật đấy.
Yên Vân Hạ nghe Du Bắc Quân nói mấy lời không biết ngượng như vậy thì càng ghét bỏ. Cô lạnh nhạt trả lời:
- Là nghiệt duyên mới đúng. Nếu Du đại ảnh đế không có chuyện gì thì phiền tránh đường giúp tôi. Anh đang cản trở niềm vui của người khác đấy.
Yên Vân Hạ đối với Du Bắc Quân chính là không nể mặt như vậy. Có điều Du Bắc Quân bị cô ghét bỏ cũng đã quen rồi, thêm một chút nữa, hắn cảm thấy cũng chẳng sao cả. Du Bắc Quân vẫn không có ý định rời đi, tiếp tục dính lấy Yên Vân Hạ:
- Nghiệt duyên thì cũng là duyên mà. Không phải ai cũng có cơ hội tạo thành nghiệt duyên với anh đâu. Hạ Hạ thấy có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-anh-de-la-phu-ba-dai-nhan/1299587/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.