Lý Trạch Lâm không nói gì, gương mặt càng lúc càng thêm trầm ngâm. Có lẽ cậu cũng không tưởng tượng được ở thời điểm đó, Yên Vân Hạ đã phải vất vả thế nào mới vượt qua được cú sốc kia. Nếu như Yên Vân Hạ hiện tại có bài xích chuyện yêu đương, Lý Trạch Lâm cũng có thể hiểu. Cảm giác bị người mình yêu thương quay lưng, đúng là không thoải mái chút nào.
Chưa kể khi đó Yên Vân Hạ đang ở thời kì đỉnh cao của sự nghiệp. Nếu như không vì Du Bắc Quân, có lẽ cô vẫn còn phát triển xa hơn nhiều. Lý Trạch Lâm trong đầu hiện ra hình ảnh Yên Vân Hạ trong đêm tối cô độc một mình, trái tim cậu đau thắt lại. Lý Trạch Lâm bỗng nhiên liên tiếng:
- Xin lỗi chị Vân Hạ, là tôi tới muộn rồi. Tôi biết lời nói thì không đáng tin, nhưng tôi sẽ dùng hành động để chứng minh rằng mình không bao giờ phản bội chị. Vì thế, chị Vân Hạ không cô đơn đâu, chị còn có tôi đấy.
Yên Vân Hạ còn đang suy tư, lúc này nhìn tới vẻ mặt của Lý Trạch Lâm thì có chút buồn cười. Đối với Yên Vân Hạ thì Lý Trạch Lâm vẫn chỉ là một đứa nhỏ thôi. Cho dù quá khứ đã trải qua chuyện gì thì Lý Trạch Lâm trong mắt Yên Vân Hạ vẫn là một chàng thiếu niên sạch sẽ, trong sáng. Hiện tại nghe Lý Trạch Lâm nói mấy lời thâm tình như vậy, Yên Vân Hạ lại có cảm giác trẻ con trong nhà đang dần trưởng thành.
Cô bật cười, hơi kiễng chân lên xoa rối mái tóc mềm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-cua-anh-de-la-phu-ba-dai-nhan/1299585/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.