Đình Nghi?! Người con gái ngu ngốc đó. Chết tiệt tại sao lại cuống tâm trí mình vào cô ấy cả thế này!
- Còn nữa. Lúc em tỏ tình cô ấy lại lưỡng lự, em không biết làm thế nào tiếp theo! Anh, anh quen thân với cô ấy hơn em...
Lâm Thức nghe đến đây thì tột nhiên cơn tức giận ùa về. Lâm Khả nói là đã tỏ tình mà Đình Nghi lưỡng lự sao? Trò đùa gì thế này? Lâm Thức bỗng thở dốc, Lâm Khả quay sang nhìn. Anh ấy đang tức giận sao? Vì chuyện gì? Có chuyện gì vậy?
Lâm Khả từng chứng kiến Lâm Thức tức giận rồi, trông lúc đó anh đúng là rất đáng sợ. Chuyện đó cách đây ba năm, khi hai người còn đang ở Thượng Hải. Có cả An Nhã học chung. Lâm Khả tính khí quá ôn nhu nên hay bị bắt nạn, Lâm Thức lại ngược lại. Hôm đó, Lâm Thức có chút việc, phải ở lại phòng học một lúc, không đi chung với Lâm Khả. Ngay hôm đó, Lâm Khả bị bọn đầu gấu trong trường chặn đường.
"Các cậu làm gì vậy?""
Lâm Khả hơi rụt rè đáp. Tên to con nhất nở một nụ cười mỉm.
""Lâm Khả huynh đệ, bọn tôi hơi thiếu thốn. Nhà cậu giàu như thế có thể nào cho bọn tôi một ít không?""
Bọn người kia liền hùa theo.
"Phải! Phải!""
Có một tên hơi manh động hơn, đưa tay vồ tới định giật cặp của Lâm Khả. Tuy hơi lo sợ nhưng thân thủ của Lâm Khả vẫn còn nhanh nhẹn. Tên to con nhất thấy hành động không muốn thuận theo của Lâm Khả cảm thấy gai mắt, nhưng vẫn điềm tĩnh, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-100-ngay/842559/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.