: Di khí chi địa.
Mục Dung nghe Hách Giải Phóng nói: Rắn và hồ ly là hai loại có thể chắt lọc thiên địa linh khí nhất, là hai động vật có thể dễ tu luyện nhất.
Nhưng tính nết của bọn họ khác nhau, sau khi tu luyện đến trình độ nhất định, hồ yêu thì thích hoá thành thân người đến hồng trần lịch luyện, còn xà yêu thì thích ẩn mình trong thâm sơn cùng cốc tu luyện bản thể.
Cái thứ nhô lên từ đỉnh đầu của Liễu Nhị nương tử chính là hình thức ban đầu của sừng rồng, khi tu đến một cặp sừng thì có thể mọc ra hai cặp giao trảo(tay rồng),nếu có thể bình an vượt qua lôi kiếp thì sẽ có thể hoá rồng.
Liễu Nhị nương tử trông thấy Mục Dung cũng khẽ giật mình: "khó trách dám xông vào di khí chi địa, hoá ra là âm sai sinh hồn, ta nói mà~ lão bà cô sao có thể dễ dàng thả các ngươi qua, hừ."
Mục Dung lướt trên đám rắn độc đang nằm sấp, trực tiếp đi đến trước mặt Liễu Nhị nương tử: "Nhị tiểu thư, ta thấy ngài đã tu ra hình thái ban đầu của sừng rồng, chắc hẳn cũng là trạch tâm nhân hậu không đành lòng sát sinh, chúng ta đến Nguyệt Hương thôn là muốn cứu người đáng thương, xin Nhị tiểu thư giơ cao đánh khẽ thả bọn ta đi."
Một câu 'sừng rồng' đã làm Liễu Nhị nương tử nổi nóng, nàng thè lưỡi: "Không phải nãi nãi đây không hiểu lý lẽ, chỉ là Liễu gia ta phụng chi mệnh của giáo chủ Thái gia gia thủ hộ ngọn núi này, không cho ngoại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756346/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.