: Quả phụ Nguyệt Hương.
Hàn băng trên mặt Tang Đồng bị tiếng khóc nấc nỏ ủy khuất hoà tan, cô lau nước mắt cho Tang Du: "Lớn như vậy vẫn thích khóc như trẻ con ấy."
"Ai bảo chị nặng lời với em như vậy, không cho người ta giải thích gì hết."
"Rồi rồi, không khóc nữa."
"Vậy chị phải đồng ý với em không được ra tay với Yên Yên, cậu ấy là bạn em."
Tang Đồng nhìn chằm chằm Tang Du thật lâu, bất đắc dĩ cười cười: "Sao em không tìm mấy người bình thường làm bạn hả? Trước là vô căn chi hồn giờ thì thêm hoạ yêu làm bạn."
"Nhưng mà mấy cậu ấy là người tốt mà~"
"Chờ về nhà rồi nói tiếp, chị muốn xác nhận cô ta ở trong người em không gây ảnh hưởng gì mới được."
"Dạ~"
Mục Dung nhíu nhíu mày không nói gì.
Tang Đồng vỗ vỗ vai Tang Du, sau đó nói với Tằng Thiên Hàm: "Cậu vào nhà nghỉ trước đi, chỗ này không có chuyện của cậu."
Tằng Thiên Hàm hừ lạnh một tiếng mới chịu rời đi, Tang Đồng khẽ nói: "Xin lỗi, lúc nãy tôi nóng quá, cô bỏ qua cho, với cả không nên chấp nhặt với Tằng Thiên Hàm, không phải hắn cố ý nhắm vào cô đâu, nguyên nhân cụ thể tôi vẫn đang điều tra, tóm lại sẽ cho cô một sự công bằng."
Tang Đồng nghĩ đến chính mình trước đây cũng giống như Tằng Thiên Hàm bây giờ, lúc nào cũng thái độ với Mục Dung, chỉ cần thấy mặt Mục Dung liền cảm thấy bực bội, cũng may có Tô Tứ Phương thức tỉnh cô một trận.
Nhưng tại sao lại như vậy?
Tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-tu-than/1756347/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.