Edit: Seward
Mua vé xem phim xong, Lâm Mộc Viễn lại chạy đến quầy đồ ăn nhẹ mua một đống đồ ăn vặt nào là khoai tây chiên, bắp rang bơ, coca cola,...
Nhìn đống đồ ăn lộn xộn trong tay cậu, Bạch Trình Húc không nhịn được nói: "Cậu là con nít à? Xem phim thôi mà còn phải mua một đống đồ ăn vặt như thế?"
"Xí, cậu thì biết cái gì?" Lâm Mộc Viễn vừa ăn bắp rang bơ vừa đáp: "Xem phim tất nhiên là phải có đồ ăn vặt đi kèm rồi. Hai thứ này sinh ra là để dành cho nhau cậu hiểu không?!"
"Cậu chả qua là đang kiếm cớ để ăn vặt mà thôi." Bạch Trình Húc không chút khách khí châm chọc, "Cậu đúng là một tín đồ ăn uống chính hiệu."
Lâm Mộc Viễn không cam lòng yếu thế, lập tức đáp trả: "Cậu còn không biết xấu hổ mà dám nói tôi? Chẳng phải cậu cũng là một tín đồ ăn uống sao!" Thân là một chú thỏ, Bạch Trình Húc lại không thích ăn rau mà chỉ mê đồ mặn, đúng là một con thỏ kỳ lạ.
Tần Thiên Mạch đứng một bên, yên lặng nghe hai người họ cãi qua cãi lại, trong lòng không khỏi thắc mắc: Lâm Mộc Viễn và Bạch Trình Húc mới quen biết nhau chưa lâu, sao lại có thể nhanh chóng trở nên thân thiết như vậy?
Nói đến việc này, hình như lần trước Lâm Mộc Viễn xin phép gia đình nghỉ học, chính Bạch Trình Húc đã bày mưu tính kế giúp cậu. Có vẻ sau này hắn phải chú ý theo dõi Lâm Mộc Viễn, để cậu giữ khoảng cách với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cung-phong-la-ho-ly-tinh/3745381/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.