Sau khi trở về từ chuyến du xuân, mọi người lại một lần nữa vùi đầu vào việc học tập đầy căng thẳng.
Chớp mắt đã đến cuối tuần.
Kết thúc buổi dạy kèm buổi sáng, Lâm Mộc Viễn ngồi trong phòng đọc sách làm bài tập mà Tần Thiên Mạch giao, còn Tần Thiên Mạch thì đứng dậy vào phòng bếp chuẩn bị bữa trưa cho cả hai.
Thông qua khoảng thời gian luyện tập, kỹ năng nấu nướng của Tần Thiên Mạch đã tiến bộ lên rất nhiều.
Ăn cơm trưa xong, Lâm Mộc Viễn tự giác vào bếp rửa bát, còn Tần Thiên Mạch thì ngồi trên sofa chấm bài tập của cậu.
Rửa bát xong, Lâm Mộc Viễn nhanh chóng trở về phòng thay một bộ quần áo khác.
Vừa bước ra khỏi phòng, cậu đã nghe thấy Tần Thiên Mạch gọi: “ Cậu lại đây, có vài câu cậu làm sai, tôi giảng lại cho cậu một lần nữa.”
Lâm Mộc Viễn đáp: “Để mai rồi giảng đi.”
Tần Thiên Mạch nghi hoặc ngẩng đầu lên. Lúc này, hắn thấy Lâm Mộc Viễn đã thay giày xong, cậu mặc 1 chiếc quần jeans xanh kết hợp với áo thun và đôi giày thể thao màu trắng đơn giản, nhưng lại toát lên vẻ năng động, điển trai.
Nhìn Lâm Mộc Viễn ăn mặc chỉnh tề như vậy, Tần Thiên Mạch tò mò hỏi: “Cậu đây là muốn đi ra ngoài?”
Bình thường ở nhà, Lâm Mộc Viễn hầu như đều mặc đồ ngủ.
Lâm Mộc Viễn nói: “Đúng vậy, tôi đã hẹn với bạn bè ra ngoài chơi. À đúng rồi, tối nay cậu không cần chờ tôi đâu, tôi sẽ ăn tối với bạn bên ngoài luôn. Nếu cậu không muốn nấu ăn thì cứ gọi cho tôi, lúc về tôi sẽ mua gì đó ngon cho cậu.”
Cậu và Bạch Trình Húc đã hẹn nhau từ tuần trước, tối nay sẽ đến nhà hàng Sơn Hải dùng bữa.
Nhà hàng Sơn Hải là nơi chuyên cung cấp thức ăn cho yêu tinh, các món ăn ở đó có thể giúp tăng cường yêu lực. Chính vì lý do này nhà hàng Sơn Hải lúc nào cũng đông khách một cách lạ thường. Bữa tối hôm nay của bọn họ là do cậu nhờ anh trai đặt trước cho.
Nghe xong lời Lâm Mộc Viễn, phản ứng đầu tiên của Tần Thiên Mạch là liệu cậu có phải đang chuẩn bị ra ngoài hẹn hò hay không . Trước đó, hắn từng nghi ngờ Lâm Mộc Viễn đang lén lút yêu đương, nên dạo gần đây hắn đã luôn để ý những người xung quanh cậu nhưng không phát hiện ra gì cả. Bây giờ đột nhiên cậu lại muốn ra ngoài, khiến hắn không khỏi hoài nghi cậu sắp đi ra ngoài là để vụng trộm hẹn hò.
"Cậu định đi ăn với người bạn nào?"Tần Thiên Mạch hỏi cậu.
Lâm Mộc Viễn ăn ngay nói thật: “Bạch Trình Húc.”
Tần Thiên Mạch cười lạnh, lần trước cậu lừa hắn là đi ăn với Lương Khải Phi, lần này lại còn biết đường đổi người khác để lừa hắn.
“Đợi đã, tôi sẽ đi chung với cậu,” Tần Thiên Mạch đột nhiên nói.
Lâm Mộc Viễn ngây ngốc ra tại chỗ. Cậu và Bạch Trình Húc - hai yêu tinh cùng nhau đi ăn mà mang theo Tần Thiên Mạch là con người thì sẽ rất bất tiện. Chưa kể Bạch Trình Húc còn nói sẽ dẫn cậu đến chỗ tụ tập của yêu tinh, nếu Tần Thiên Mạch đi cùng thì kế hoạch đó coi như không thành.
Lâm Mộc Viễn xoắn xuýt nói: “Bọn tôi chiều nay có lẽ sẽ còn đi dạo trung tâm thương mại, chắc cậu sẽ thấy chán lắm, cậu vẫn không nên đi thì hơn?”
Lâm Mộc Viễn càng nói vậy, Tần Thiên Mạch càng chắc chắn rằng cậu đang nói dối.
Thuyết phục mãi mà không có kết quả, Lâm Mộc Viễn đành phải đưa Tần Thiên Mạch đi cùng.
Bạch Trình Húc thấy Tần Thiên Mạch đi bên cạnh Lâm Mộc Viễn thì sắc mặt cậu ta không được tốt cho lắm.
Cậu ta kéo Lâm Mộc Viễn sang một bên, hạ giọng nhỏ tiếng hỏi: “Sao cậu lại đưa Tần Thiên Mạch theo thế?”
Lâm Mộc Viễn bất đắc dĩ nói: “Cậu ấy cứ khăng khăng đòi muốn đi theo, tôi cũng hết cách.”
Sự xuất hiện bất ngờ của Tần Thiên Mạch hoàn toàn làm rối tung kế hoạch ban đầu của Bạch Trình Húc. Đưa một con người đến chỗ tụ tập của yêu tinh thì chắc chắn không thể đi được nữa, nhưng thôi, đổi sang dịp khác cũng không sao. Chỉ có điều, bữa tối đã đặt ở nhà hàng Sơn Hải phải làm sao bây giờ?
Cậu ta đã mong đợi mấy ngày trời để được thưởng thức món ăn ở đó, nếu không ăn được chắc sẽ thất vọng lắm.
“Vậy còn bữa tối của chúng ta thì sao?” Bạch Trình Húc hỏi Lâm Mộc Viễn, “Chẳng lẽ đưa Tần Thiên Mạch đi cùng?”
Thức ăn ở nhà hàng Sơn Hải tuy không gây hại gì cho con người, nhưng để người thường ăn thì cũng hơi phí phạm vì giá thành cũng không hề rẻ.
“Không sao, cứ đưa cậu ấy đi cùng.” Lâm Mộc Viễn đã sớm lên kế hoạch, “Đến lúc đó cùng lắm thì chúng ta chuốc say Tần Thiên Mạch bằng một ly rượu là được.”
Vì thường xuyên có con người vô tình lạc vào nhà hàng Sơn Hải, chủ nhà hàng đã dùng một loài hoa quỷ để điều chế ra một loại rượu đặc biệt. Chỉ cần con người uống một ngụm sẽ say mê man không biết gì, sau khi tỉnh dậy thì sẽ quên sạch những chuyện xảy ra trong ngày hôm đó, quả là một công đôi việc.
“Vậy cũng được, nhưng bữa tối chúng ta đặt là lúc sáu giờ chiều, còn trước đó thì làm gì đây?” Kế hoạch ban đầu bị phá hỏng khiến Bạch Trình Húc cũng không biết buổi chiều sẽ đi đâu và làm gì.
Lâm Mộc Viễn suy nghĩ một lát rồi đề xuất: “Hay là chúng ta đi xem phim đi?”
Thế là ba người cùng nhau đi đến rạp chiếu phim. Đúng lúc này có một bộ phim khoa học viễn tưởng bom tấn vừa mới ra mắt, cả 3 người đều nhất trí chọn bộ phim này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]