Ân ái ở bờ sông, dã chiến, lên đỉnh hai lần, phía trước bắn một lần
Những lúc không đánh trận, hàng ngày Bùi Ngọc và quân y lên ngọn núi gần đó hái thuốc.
Mỗi ngày y đều ở trên núi cho đến chiều, sau đó đeo một gùi thảo dược lớn về quân doanh.
Chạng vạng tối, Bùi Ngọc về doanh trướng thay đồ chuẩn bị ăn cơm.
Lúc thay quần áo, y không chú ý có người âm thầm chạy vào lều ôm chầm mình từ phía sau.
Bùi Ngọc giật mình hét lên rồi quay đầu lại, trông thấy khuôn mặt tươi cười của Hàn Phong.
"Hàn Phong!" Bùi Ngọc kinh ngạc kêu lên, định ôm cổ Hàn Phong nhưng lại sợ bị người khác thấy, y nhìn ra ngoài lều, thấy không có ai mới dám ôm Hàn Phong, "Sao ngươi lại tới đây?"
"Ta tới lấy ít thuốc trị thương, nhân tiện gặp ngươi luôn."
"Thuốc trị thương? Ngươi bị thương à? Bị thương chỗ nào?"
Bùi Ngọc lập tức kiểm tra thân thể Hàn Phong, Hàn Phong nắm tay y: "Ta không bị thương, thuốc này không phải lấy cho ta mà là cho tướng quân, ngươi ra bờ sông chờ ta nhé, đưa thuốc xong ta sẽ đến tìm ngươi."
Bùi Ngọc gật đầu, Hàn Phong hôn lên trán y một cái rồi đi ngay.
Buổi tối Bùi Ngọc không ăn cơm mà chỉ lấy một cái bánh rồi tới bờ sông cách quân doanh không xa chờ Hàn Phong.
Ban đêm binh sĩ trong quân doanh hay vào thành Ninh Xuyên chơi bời uống rượu, rất ít người đến bờ sông.
Bùi Ngọc ngồi trên bờ ăn bánh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-cho-tuong-quan-cuc-mich-lam-nam-the/3725645/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.