Khi Hạo Phong trở về nhà thì trời đã khuya. Lý ma ma không biết đã ngồi trước cửa từ bao giờ, vẻ mặt vừa giận dữ vừa bất lực. Hạo Phong biết bà đang phiền lòng, liền sà vào lòng bà: 
“Con xin lỗi bà…” 
Cậu chưa kịp giải thích, đã thấy Lý ma ma quẹt đôi mắt đỏ hoe, không nói không rằng, lẳng lặng đi vào trong góc nhà, cầm ra một chiếc roi mây. Hạo Phong nhìn chiếc roi trên tay bà, lòng vừa kinh ngạc vừa run sợ. Xưa nay, Lý ma ma chưa bao giờ đánh cậu dù chỉ một cái. Vậy mà lần này, bà phải dùng đến roi, cũng đủ biết bà đã giận đến mức nào. 
Lý ma ma đến gần Hạo Phong, nhanh như một cơn gió vụt roi vào mông cậu. Cậu chưa từng trải qua đau đớn vì bị đánh, gương mặt xinh đẹp co lại. Lúc này, Lý ma ma không kìm chế được cơn giận nữa, quát lớn: 
“Con đã hứa thế nào hả? Con nghĩ mình đã đủ lông đủ cánh, không xem lời bà già này ra gì rồi có đúng hay không?” 
Nói rồi, bà lại vụt một roi nữa xuống người cậu. Hạo Phong cắn chặt răng chịu đòn, thấp giọng nói: 
“Con xin lỗi bà…” 
Cánh tay Lý ma ma vung lên, run rẩy trong không trung: 
“Xin lỗi? Con đã xin lỗi biết bao nhiều lần? Rồi sau đó thì sao? Vẫn tái phạm? Vẫn làm bà lo lắng mất ăn mất ngủ!” 
Hạo Phong quỳ xuống đất, nắm lấy tay áo bà, ra sức thanh minh: 
“Là do mặt nạ bị hỏng rồi, nếu về sớm, chẳng may bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-y-duoi-khom-quynh-hoa/2556113/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.