Khi Hạo Phong tỉnh lại đã thấy mình ở một nơi hoàn toàn xa lạ. Nơi đây so với căn nhà lụp xụp cậu và Lý ma ma từng ở tốt hơn nhiều. Ít ra không sợ mưa dột gió lùa mỗi khi thời tiết thay đổi. Nhưng Hạo Phong không lấy đó làm vui, trái lại cực kỳ rầu rĩ. Cậu nhìn Lý ma ma đầy trách móc, vì bà không cho cậu đi gặp Bạch Hổ. Giờ đây, trong khu rừng già rộng lớn đó, chỉ còn mình nó bơ vơ trơ trọi. Bạch Hổ không biết được rằng, cậu đã ở một nơi rất xa, nơi mà nó không thể đặt chân tới.
Lý ma ma biết được suy nghĩ của cậu, nhưng bà cũng không còn cách nào khác. Cho dù bà đồng ý để cậu đi gặp con hổ đó, thì hoàng đế cũng không cho phép. Bà chỉ còn cách an ủi cậu:
“Con đừng buồn. Đợi sau này có cơ hội, bà sẽ dẫn con quay về thăm Bạch Hổ có được không?”
Đôi mắt long lanh của cậu ngấn nước:
“Con muốn đi ngay bây giờ được không bà?”
Lý ma ma buồn bã lắc đầu:
“Đây là hoàng cung. Không phải nơi thích vào là vào thích ra là ra.”
Hạo Phong vốn không biết sự khắc nghiệt nơi hoàng cung, cậu cũng không thắc mắc gặn hỏi, chỉ nói:
“Vậy, khi nào con mới gặp được cha con? Con sẽ xin ông ấy cho phép con ra ngoài.”
Bản thân Lý ma ma cũng không thể biết được ngày nào mới được diện kiến hoàng đế, bà chỉ trả lời vu vơ:
“Sẽ sớm thôi.”
Nhưng Lý ma ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-y-duoi-khom-quynh-hoa/2556111/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.