Căn phòng nơi Hương Vân cốc. Lão gia nhân, tiểu tử mồ côi, còn có Ngải Tử Ưu và hai mươi mấy môn đệ chen chen chụm chụm vây quanh chiếc giường trúc. Số đệ tử còn lại nối dài ra tới khuôn sân trước nhà, nói chung là vây chật kín cả khuôn sân.
Vài môn đệ còn đi qua đi lại trên chiếc cầu mây ngắm nhìn đàn cá bảy màu bơi lội tung tăng dưới dòng suối len qua các khe đá. Hoa thơm nước chảy núi non hùng vĩ Hương Vân cốc quả nhiên đẹp tới say đắm lòng người.
"Hừ, giờ mà các đệ còn có nhã hứng ngắm cảnh sao?" Tử Nham từ xa bước tới nheo mắt bảo.
"A Nham nhị sư huynh thật không phải vậy đâu. Đường vào trong phòng chậc kín rồi. Chúng đệ cũng đang rất nóng lòng tình hình của sư phụ. Đại phu ông ấy vào trong đó khá lâu rồi còn chưa có trở ra. Muốn đem sư phụ tới Thích La điện cho tiện bề chăm sóc tiểu sư đệ lại e ngại. Cho nên bọn đệ đứng đây đợi tin sư phụ sẵn tiện ngắm cá bơi lội cho qua thời gian ấy mà." Mấy môn đệ quay sang cười cười đáp lời.
"Vậy các đệ đợi đây đi, huynh vào trong xem thử, có gì thông báo với mọi người sau." Nói đoạn Tử Nham cất bước vào trong. Trúc Lâm Phong quy củ rõ ràng, hắn là nhị sư huynh chỉ xếp sau Ngải Tử Ưu. Mọi người nhìn thấy hắn bèn hành lễ và dạt sang hai bên nhường đường.
Trong phòng. Trên chiếc giường trúc Lãnh Dạ Xuyên hai mắt nhắm nghiền vẫn chưa tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vuong-thuong-tien/2554255/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.