"Sư phụ, đừng rời khỏi ta. Ân..."
Nụ hôn ngày một sâu đậm, bàn tay be bé luồng vào trong cổ áo của Dạ Xuyên, vuốt ve lồng ngực tráng kiện đang phập phồng lên xuống. Cơ thể sư phụ ướt sũng nước mưa vậy mà sao vẫn thấy nóng, thật nóng quá.
"Sư phụ, ta muốn ngươi, mau cho ta."
Tử Sa khóc nấc dậy tình, chân tay quấn lấy đối phương liên tục làm ra hành động cọ sát cách những hai lớp trung y. Đồ nhi có lẽ chịu đựng quá lâu rồi.
Đồng tử hằn tơ máu, Dạ Xuyên vươn tay cởi y phục trút xuống bãi cỏ, ôm hôn đồ nhi.
"Haa haa...Sư phụ...
Trời mưa lạnh Lãnh Dạ Xuyên không cho đồ nhi nằm xuống đất mà để y ngồi lên trên người mình. Với tư thế thuận lợi, thứ đó đâm sâu vào tiểu hoa tâm. Tử Sa ngửa cổ rên rỉ hoang dại. Giữa làn mưa giá lạnh hai cơ thể xích lõa dán vào nhau cho tới khi đạt đến cao trào, suối nước ồ ồ tuôn chảy. Tử Sa mệt lử ngã vào người lang quân, bờ vai trơn mịn hãy còn run rẩy.
"Sa nhi, ủy khuất cho con rồi." Ôm đồ nhi trong tay. Dạ Xuyên khẽ bảo.
Nghe một lời này, đáy mắt Tử Sa vụt biến sắc, vội ngẩng đầu nhìn nam tử lãnh diễm mà nước mắt lưng tròng.
"Sư phụ, ta không ủy khuất, không ủy khuất chút nào."
"Sa nhi nói vậy nhưng thật ra trong lòng rất để ý. Vi sư hiện tại đã không còn xứng đáng với con. Không làm tốt trách nhiệm của người sư phụ, càng không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vuong-thuong-tien/2554253/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.