Hương Vân cốc, Thích Tử Sa chạy như bay qua chiếc cầu mây, còn hai cánh mai cuối cùng cũng bị bả vai của y làm cho rụng nốt.
Đừng đừng, ngươi dẫm vào chân ta, ôi cái chân của ta, ôi ôi...
Thích Tử Sa chạy vụt qua, gốc mai vừa được Dạ Xuyên tưới nước quả nhiên bị bàn chân của y dẫm vào, để lại một lõm lún sâu.
Ngươi làm gãy chân ta rồi, tên tiểu yêu độc ác, mau đền chân cho ta, đền chân cho ta đi. Hu hu...
Tử Sa chả mảy may để ý đến chân với chả tay, nước với chả sình, mang theo đất cát nện xuống nền nhà bếp. Mắt thấy Dạ Xuyên đang làm cơm loay hoay, một đường nhào đến từ sau lưng vòng tay qua hõm eo ôm chầm lấy hắn. Tay be bé áp vào vùng bụng ấm áp của hắn mà vuốt ve cọ loạn. Cọ đến cõi lòng hắn cũng nhộn nhạo nôn nao. Bàn tay đang sắn lên tận khuỷu đảo đồ ăn trong chảo cũng khẽ run lên vì xao xuyến. Động tác dừng lại, giọng nói cứng nhắc bật âm tuy nhiên lời ra ghét bỏ mười phần.
"Buông tay." Dạ Xuyên ngắn gọn thậm chí cộc lốc.
"Sư phụ, ta không buông." Tử Sa càng ôm chặt hơn, mặt dày mà bảo.
"Ngươi làm vậy thì có ích gì, trước mặt bao người cư nhiên bỡn cợt ta, còn xem đó là thú vui của ngươi. Đám đệ tử nhìn vào uy nghiêm ta để ở đâu. Đã thế càng ngày ngươi càng không biết nghe lời, ta phạt ngươi một canh, chưa đầy hai khắc ngươi đã chạy về đây, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vuong-thuong-tien/2554239/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.