Hai người vẫn là phải quay lại xe chờ.
Thời tiết không có dấu hiệu là sẽ ngưng gió bão.
Cũng may hai có túi đồ ăn mà Nhiếp Thần đưa cho cô nên không lo thiếu lương thực. Không biết giờ này anh đang làm gì. Chắc là cũng biết cô đã mất tích rồi đi, anh có lo lắng đi tìm không. Từ Noãn chợt nghĩ về Nhiếp Thần.
Bạch Minh Tử ngồi bên suy nghĩ về trường hợp xấu nhất. Có Từ Noãn ở đây anh cũng không thể quá liều mạng để quay về.
Điều anh lo sợ bây giờ nữa là chiếc xe này. Liệu có trụ đến khi được cứu. Bình chiếc xe này đã hoạt động liên tục nhiều giờ. Nếu hết bình chỉ sợ hai người bị rét đến chết chứ không phải là đói khát.
Hai người vẫn ăn uống trò chuyện bình thường trấn áp nỗi lo sợ trong lòng xuống.
Chiến trường những năm họ ở lỡ có bom đạn dội còn có chỗ núp chỗ chạy. Bây giờ là bão tuyết chỉ có thể cầu trời may mắm hoặc là đứng yên chờ chết. ngôn tình tổng tài
Quách Từ Noãn lúc này đặc biệt bình tĩnh. Không phải cô không lo lắng mà là cô tin Nhiếp Thần sẽ tìm được hai người.
Nhìn ra bên ngoài chỉ thấy trắng xoá. Hai người không biết tivi đang đưa tin trận tuyết năm nay là trận tuyết lớn kỷ lục của đất nước từ trước đến giờ.
...*...
Tại biệt thự Nhiếp Thần. Anh đã không ngủ không ăn hơn một ngày. Trong mắt chỉ toàn là tơ máu.
Những người tham gia sẽ cứu hộ đều ở nhà anh chờ lệnh. Nhìn anh mỗi lần nổi điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tien-sinh-toi-muon-ly-hon/440811/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.